Edit: Thanh Thạch
Lăng Thanh Vân mang theo Trang Thành rời đi, thế mới phát hiện lãng phí không ít thời gian vốn dùng để giết tang thi… Nhưng cho dù hắn làm bằng sắt cũng không có khả năng giết tang thi không ngừng, là người luôn cần nghỉ ngơi, lúc trước đi một vòng giúp Trang Thành kiếm quần áo, lại đưa hai ông bà về nhà, hô hấp vốn dồn dập vì vận động kịch liệt cuối cùng cũng trở nên bằng phẳng.
Lại nói, mình được khối ngọc bội này đập trúng cũng có ưu việt, có hi vọng cứu sống Trang Thành, cũng khiến hắn tăng lên thực lực. Lăng Thanh Vân tin tưởng hiện tại mình hẳn là không kém những người tiến hóa mà khu an toàn tuyên truyền lúc trước!
Nhưng theo lời con cún nói, tang thi là vì ma khí nhập thể, thậm chí tang thi cấp thấp không có thần trí là bởi bị ma khí hoàn toàn khống chế, nếu thế, người tiến hóa là gì? Sẽ không phải là thần khí nhập thể chứ? Nhưng đại bộ phận người tiến hóa tựa hồ đều là gặp phải thời khắc nguy hiểm đột nhiên bùng nổ… Thế thì không đúng lắm…
Con cún rõ ràng gạt hắn một số chuyện, nhưng so với con cún, hắn ở trong không gian càng giống như người ngoài – con cún có thể tùy ý xuyên qua màn sương mà hắn thì lại bị ngăn trở…
Không sao, một ngày nào đó, hắn sẽ hiểu được hết thảy!
Nghĩ đến con cún, nghĩ đến không gian, tay Lăng Thanh Vân lập tức đụng lên trán – không biết hiện tại mình được bao nhiêu công đức?
Tên: Lăng Thanh Vân
Công đức: 2789 điểm
Cấp bậc: Cấp 3 [Kích hoạt chức năng cấp 3]
Còn chưa tới ba ngàn… nghĩ đến một trăm triệu công đức thật là điều không tưởng!
Tuy Lăng Thanh Vân không lên cấp ba nhưng toán học cấp hai đủ để hắn tính toán, với tốc độ hiện nay, muốn đạt được một trăm triệu công đức thế nào cũng mất mấy trăm năm.
Mấy trăm năm… mấy trăm năm đó… cho dù tu công đức có thể kéo dài thọ mệnh, nhưng ai biết mấy trăm năm sau là cái dạng gì? Trong lòng trầm xuống, Lăng Thanh Vân đột nhiên nghĩ tới con cún lúc trước vẫn luôn cường điệu phải giúp đỡ con người.
Hắn vì Trang Thành không thể đi khu an toàn, nhưng trong thành thị này còn rất nhiều người sống sót.
Có lẽ, hắn có thể vừa giết tang thi vừa cứu những người này. Có lẽ, hắn có thể tập hợp bọn họ lại đưa đi khu an toàn…
Chỉ cần cẩn thận một chút, chỉ cần không bại lộ sự tồn tại của Trang Thành… Đương nhiên, hắn cũng không cần tự mình làm hết, rất nhiều chuyện có thể tìm người hỗ trợ, không phải sao?
Trong đầu Lăng Thanh Vân ẩn ẩn nảy lên một ý tưởng, nhưng hiện tại thời cơ còn chưa đến, trước hết nghĩ biện pháp giết tang thi kiếm lương thực đã! Trên con đường chật ních tang thi kia còn có mấy siêu thị chưa bị cướp, hắn nên dọn hết mấy siêu thị đó. Vừa rồi hai bình đồ uống đổi được hai điểm công đức, Lăng Thanh Vân cảm thấy mình hoàn toàn có thể giết tang thi mệt mỏi thì lấy đồ ăn đi đổi ít công đức.
Giết tang thi, lấy lương thực, thuận tiện còn giết ba tang thi biến dị, khiến Trang Thành hưng phấn phác qua, hủy luôn một đôi găng tay…
Nhưng găng tay hắn đeo cho Trang Thành tuyệt đối là mới cứng, tại sao trên đó có lỗ thủng? Nhìn Trang Thành đang cao hứng ăn tinh hạch, trong lòng Lăng Thanh Vân tràn ngập tư vị khó hiểu, có vui vẻ có chua xót cũng có khó chịu.
Trang Thành… Trang Thành… Tang thi biến dị cấp ba, mạnh hơn tang thi biến dị bình thường nhiều, nhưng cho dù là tang thi biến dị bình thường, chỉ dựa vào móng vuốt với răng nanh đã có thể xé một người thành hai nửa, hắn thậm chí từng tận mắt chứng kiến một tang thi biến dị hệ sức mạnh dùng tay vặn một phát liền đứt đầu người…
Trang Thành so với nó càng lợi hại, đây là con cún nói, hắn nhớ kỹ, nhưng cũng không để trong lòng bởi Trang Thành chưa từng động thủ giết tang thi, cũng bởi vì Trang Thành vẫn hành động như trẻ nhỏ.
Trang Thành quả thật lợi hại hơn hắn nhiều, hắn có thể chế trụ Trang Thành chẳng qua là vì Trang Thành nhớ rõ hắn, chẳng qua là Trang Thành không muốn thương tổn hắn mà thôi….
Lăng Thanh Vân rất muốn ôm Trang Thành một cái, mà hắn cũng đi ôm thật, Trang Thành bị bọc thành quả bóng ôm vào chẳng thấy người đâu, nhưng dù sao cũng là Trang Thành!
Ôm xong, Lăng Thanh Vân liền thấy thần thanh khí sảng. Nam nữ phối hợp làm việc không mệt mỏi, đến chỗ hắn thì thành nam nam phối hợp làm việc không mệt mỏi… Đương nhiên, nam này phải là Trang Thành mới được!
Chạy qua chạy lại hai chuyến, bởi vì Lăng Thanh Vân hăng máu, giết không ít tang thi, cuối cùng đến khi dừng lại, trời đã tối từ lúc nào!
Trên quảng trường chất đống xác tang thi, Lăng Thanh Vân giẫm trên mặt đất nhầy nhụa cũng thấy phát lạnh trong lòng, cũng may hắn đã quen với mùi buồn nôn kia, con người luôn có thể thích ứng hoàn cảnh ác liệt rất nhanh – tại thời điểm không thể không thích ứng.
Giết nhiều tang thi như vậy không tránh khỏi máu thịt bắn tứ tung, may mà buổi chiều Lăng Thanh Vân đã tìm được một mũ bảo hiểm khác mới khiến trong lúc chiến đấu không bị óc với máu văng lên đầy mặt với cổ.
Cởi áo khoác dính đầy máu thịt, lại đổi giầy quân đội sang một đôi ủng đi mưa kiếm được trong siêu thị — vật như vậy cũng chỉ có siêu thị ở ngoại thành mới có, Lăng Thanh Vân lên xe việt dã.
Bởi vì lúc trước bị táo bón, buổi tối Lăng Thanh Vân tìm chút đậu phụ khô ăn, không có biện pháp, hiện tại căn bản không tìm được rau dưa. Đợi ăn xong, gọi Trang Thành ngồi trên nóc vào trong, hắn lái chiếc xe chứa đầy thức ăn quay lại ngôi nhà của hai ông bà ban ngày.
Gõ cửa nhà hai người, rất nhanh, cửa đã mở, giờ nơi này không có điện, giữa phòng có một đống lửa nhỏ, phỏng chừng là đang đốt một gia cụ nào đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!