Edit: Thanh Thạch
Đặt Trang Thành vào không gian mang theo bên người, Lăng Thanh Vân càng nghĩ càng cảm thấy đây là biện pháp tốt. Dù sao Trang Thành ở lại đây rất có khả năng sẽ bị con người giết, hơn nữa, hắn cũng không muốn nhìn thấy Trang Thành ăn thịt người.
Trang Thành đã là tang thi, tang thi coi người là đồ ăn, nhưng hắn sẽ cứu Trang Thành… Nếu Trang Thành trở lại làm người xong biết được mình đã ăn thịt người, khẳng định sẽ chịu không nổi! Mà đừng nói là Trang Thành, ngay cả hắn cũng chịu không nổi! Dù sao hắn cũng là con người!
Hiện tại, Trang Thành hẳn là chưa từng rời khỏi công trường, ở đây cũng không có người tới, nhưng nếu hắn không trông chừng Trang Thành, khẳng định sẽ có ngày Trang Thành gặp được người sống…
Hoặc là cậu sẽ ăn thịt người, hoặc là cậu sẽ bị người giết… Không! Trang Thành không thể chết được!
Lăng Thanh Vân cảm thấy ý tưởng này rất tốt, nhưng khi con cún trở về, vừa nghe thế liền phẫn nộ:
"Ngọc công đức sao có thể chứa tà vật như vậy? Nếu anh làm ô nhiễm ngọc công đức thì cả đời cũng đừng mơ đến cứu anh ta!"
Lăng Thanh Vân nhíu mày: "Nhưng tao không thể để người khác làm cậu ấy bị thương!
"Bây giờ hắn sống là vì Trang Thành, làm sao có thể để người khác động tới Trang Thành? Con cún nhìn biểu tình của Lăng Thanh Vân, chuyển vài vòng dưới đất:"Kỳ thật anh không cần lo lắng người khác làm anh ta bị thương, hiện tại anh ta rất mạnh đó… Người giống như anh ta, khi ma khí nhập thể thì vừa đúng lúc….
Tôi phỏng chừng toàn bộ tinh cầu này, tang thi mạnh như anh ta không vượt quá một trăm."
"Tang thi sẽ không đánh tang thi, nhân loại mới là trọng điểm! Chỉ cần một quả bom…
"Lăng Thanh Vân nghe ra trong lời nó nói có chút giấu giếm, nhưng có một số việc con cún không chịu nói, lúc nãy hắn hỏi rất nhiều lần cũng không hé răng nên hắn sẽ không hỏi nữa. Hơn nữa, còn có một trăm? Hiện tại theo như khu an toàn thông báo, tang thi lợi hại nhất cũng chỉ là tang thi biến dị mà thôi, mà Trang Thành mạnh hơn tang thi biến dị nhiều, hắn còn tưởng rằng Trang Thành là độc nhất vô nhị, kết quả còn nhiều tang thi cường đại như vậy sao?"Ai nói tang thi sẽ không đánh tang thi?
Tang thi muốn tiến hóa thì nhất định phải lấy được năng lượng từ đồng loại của nó!"
"Năng lượng?" Lăng Thanh Vân lập tức nghĩ đến tinh thể trong óc tang thi biến dị, trên người hắn luôn mang theo thứ này.
"Đúng là nó, bên trong có năng lượng! Nếu anh muốn cho không gian lớn hơn thì tìm thêm nhiều tinh thể như vậy đến đây…"
"Tang thi có được tinh thể này thì có thể tiến hóa?" Lăng Thanh Vân không cần không gian lớn, hắn chỉ hi vọng Trang Thành có thể sống sót, nếu làm cho Trang Thành trở nên mạnh mẽ hơn…
"Đúng vậy! Tinh thể trong tay anh là chỉ có tang thi tiến hóa lần đầu tiên mới có, người kia không trải qua lần tiến hóa đầu tiên, lúc biến thành tang thi trực tiếp thành tiến hóa lần hai luôn… Vận khí rất tốt, theo tôi đoán anh ta hẳn vẫn còn sót lại chút trí nhớ lúc còn sống."
"Cậu ấy còn nhớ rõ chuyện trước khi chết?"
Lăng Thanh Vân hưng phấn hỏi, chỉ cần Trang Thành còn nhớ rõ mình, chỉ cần Trang Thành còn nhớ rõ mình… Hắn cảm thấy tim mình đập đặc biệt nhanh!
"Lúc anh ta nhào về phía anh không phải khựng lại một chút sao? Nhưng cho dù còn trí nhớ nhất định, phỏng chừng anh ta cũng không ngăn được bản năng muốn ăn thịt, hiện tại anh ta ngồi ở chỗ anh vào, tạm thời anh đừng đi ra, nếu anh ta vẫn ở đây…."
Con cún dùng móng vuốt cào cào đất, nó thiếu chút nữa thì quên điểm này: "Nếu anh ta vẫn ở đây anh liền không ra được!"
"Nếu em ấy nhớ rõ tao, khẳng định sẽ không ăn tao… Tao có không ít tinh hạch, cho em ấy ăn có phải em ấy sẽ tiến hóa không?"
Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành im lặng ngồi trên nóc xe việt dã ở bên ngoài, giờ mặt trời đã xuống núi, cậu cũng đã ngồi thật lâu, không nhúc nhích.
"Anh làm anh ta mạnh hơn không phải là càng không trốn được sao? Đương nhiên, cấp bậc càng cao, hẳn là có thể nhớ được càng nhiều chuyện trước kia."
Con cún ghé vào mặt đất, bất đắc dĩ mở miệng, chủ nhân nó chọn lần này sao cứ tâm tâm niệm niệm một ma vật thế nhỉ?
"Vậy phải làm thế nào? Thật sự không thể để em ấy ở trong không gian sao? Cùng lắm là tao không vào đây tị nạn là được." Không thể để Trang Thành chết, cũng không thể để Trang Thành chạy đi mất, lại còn phải để ý tính mạng mình… Lăng Thanh Vân cực kỳ bất đắc dĩ.
"Nếu anh không ăn uống thì sẽ chết đói."
Con cún nghiêm túc nhắc nhở, tình huống này thật là khó!
"Em ấy động đậy.
"Lăng Thanh Vân nói, Trang Thành đang ngồi trên nóc xe đột nhiên nhảy xuống, sau đó đi về một hướng, cuối cùng linh hoạt leo lên khung cửa sổ đi vào một gian phòng, đó chính là nơi hắn và Trang Thành tị nạn. Một tháng qua, Trang Thành vẫn luôn ở đó? Lăng Thanh Vân nắm chặt tay, trong lòng đau xót, hắn muốn lập tức ra ngoài tìm Trang Thành – vừa rồi biểu hiện của Trang Thành thật giống như lúc cậu còn sống…"Hiện tại anh ra ngoài khởi động xe liệu có thể chạy thoát không? Chờ thực lực của anh mạnh hơn rồi trở lại bắt anh ta mang theo bên mình là được… Đúng rồi, tôi lấy cho anh công pháp tu luyện rồi đó!" Từ miệng con cún đột nhiên phun ra một khối ngọc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!