Edit: Thanh Thạch
Chính sách mới ban ra, trên loa phát thanh cũng toàn thảo luận xung quanh nó, vốn có nhiều người định ngày mai chúc mừng năm mới một chút nhưng hiện tại phỏng chừng không có mấy người còn tâm tình.
Toàn bộ khu an toàn như nổ tung, nhưng kích động thì có ích gì? Hiện tại người có đồ ăn có vũ khí là đại ca, một tháng trôi qua, bọn họ đã dần nhận ra hiện thực, nay, sống cũng đã thành một sự xa xỉ.
Lăng Thanh Vân trên đường trở về nhìn thấy rất nhiều người bất mãn tụ lại. Hiện tại khu an toàn đã chật ních người, thật sự không đủ chỗ ở cho toàn bộ, nhưng điều đó cũng chẳng liên quan đến hắn, không phải sao?
Trở lại phòng mình, Lăng Thanh Vân nhìn thấy Cố Gia Bảo và Kim Tường đang đứng chờ ở cửa: "Hai người có việc gì sao?"
"Có việc! Anh Lăng, anh nghe chính sách mới chưa?" Cố Gia Bảo nói, chính sách như thế được ban ra, khẳng định sẽ có rất nhiều người chọn ra ngoài tìm kiếm lương thực…
"Nghe rồi… Làm sao?"
Lăng Thanh Vân hỏi tiếp, mở cửa phòng cho bọn họ tiến vào.
"Hiện tại làm việc ở khu an toàn bị giảm nửa số phiếu cơm, chúng tôi muốn gia nhập đội ngũ của các anh." Kim Tường mở miệng, y là bác sĩ, số phiếu cơm kiếm được cũng chỉ đủ cho mình sống tạm, nhưng cứ thế thì Cố Gia Bảo phải làm sao?
Để Cố Gia Bảo một mình ra ngoài y lại không an tâm, nghĩ tới nghĩ lui, còn không bằng cả hai cùng đi.
Hiện tại khu an toàn có không ít bác sĩ, không phải phẫu thuật gì, việc chính của bác sĩ chỉ có băng bó linh tinh.
Ban đầu bọn họ làm việc thật sự, nhưng sau đó, tránh không khỏi có những người không biết tý gì về y học được an bài đến, ngay cả giúp cũng không giúp được nhưng vẫn được nhận phiếu cơm như họ.
Kim Tường rất rõ ràng, cho dù y không chủ động rời đi thì người như y sớm hay muộn cũng sẽ bị đẩy ra, còn không bằng đi cùng Cố Gia Bảo ra ngoài nhìn xem.
"Không thành vấn đề, hai người đi tìm Trương Nghị nói đi." Lăng Thanh Vân nói, nghĩ đến ý định ngày mai của mình, hắn nói tiếp: "Ngày mai tôi muốn ra ngoài một chuyến, hai người trông chừng phòng hộ tôi, nếu tôi không trở về, đồ trong đó liền cho hai người."
"Anh Lăng, sao anh lại nói thế?"
Cố Gia Bảo kinh ngạc, Lăng Thanh Vân thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, trước giờ chưa bao giờ nói như vậy.
"Ngày mai tôi ra ngoài một mình."
Lăng Thanh Vân lấy hết phiếu cơm của mình nhét vào tay Cố Gia Bảo: "Cái này cho cậu."
"Em không thể nhận, anh Lăng, không bằng em bảo quản hộ anh, chờ anh trở lại, em liền trả cho anh." Cố Gia Bảo lập tức nói.
"Như vậy cũng được, đến lúc khó khăn cậu có thể lấy ra dùng." Lăng Thanh Vân cười.
"Cảm ơn anh vẫn luôn chiếu cố, ngày mai nhất định phải cẩn thận.
"Kim Tường nói, y không biết tại sao Lăng Thanh Vân lại làm vậy, nhưng mấy ngày nay Lăng Thanh Vân cho họ không ít thức ăn, đây là sự thật. Ba người nhất thời có chút trầm mặc, bên ngoài lại vang lên tiếng nổ mạnh."Chuyện gì vậy?" Rất nhiều người hét om lên, mọi người như ong vỡ tổ chạy đến chỗ cao, lúc này loa phát thanh trong khu an toàn rốt cuộc nói rõ nguyên nhân – bọn họ đang cho nổ bên ngoài khu an toàn.
Một đám bom được đặt ở bên ngoài, nổ sập phòng ốc và rừng cây đằng sau bức tường mới xây dựng, cũng nổ chết những tang thi rải rác, sau đó phạm vi bom oanh tạc tiếp tục khuếch trương…
Đây là một loại uy hiếp, cũng là mở rộng phạm vi khu an toàn.
Đêm hôm đó, tiếng bom chưa từng ngừng lại, sáng hôm sau Lăng Thanh Vân tỉnh dậy mới biết trong phạm vi bán kính mười dặm (khoảng hơn 16km) ngoài khu an toàn đều đã bị oanh tạc, bởi vậy nếu tang thi tới gần rất nhanh sẽ bị phát hiện, mà khu vực sát bên ngoài tường vây hiện giờ cũng có thể ở.
Ngày 1 tháng 1, Tết nguyên đán, loa phát thanh không phát những lời như kiểu chúc mọi người năm mới vui vẻ mà là một lần nữa cổ vũ mọi người ra bên ngoài kiếm lương thực.
Đồng thời, mọi người cũng biết được khu an toàn định dùng biện pháp gì để khiến những người đã vào được đây lại đi ra – những người rời khỏi khu an toàn ra ngoài sống đều sẽ nhận được ba mươi cân lương thực!
Đồng thời, khu an toàn sẽ phái người duy trì trị an ở khu vực ngoại thành, hơn nữa cũng bắt đầu tuyển người xây tường vây lớn hơn, tranh thủ bao vây toàn bộ khu ngoài.
Khu an toàn ban đầu không có tường thành, hiện tại không phải xây xong rồi sao? Khu ngoài hiện tại không có tường bao, về sau sẽ có! Đã có người bắt đầu rục rịch vì ba mươi cân lương thực kia.
Lăng Thanh Vân đại khái có thể đoán được vì sao khu an toàn phải làm như vậy, khu trong đã quy hoạch một diện tích rất lớn thành đất trồng, mà trồng đều là các loại cây cho sản lượng cao như khoai tây linh tinh, rất nhanh sẽ có thể thu hoạch, đến lúc đó, với mật độ dân số bành trướng ở khu trong… sẽ rất dễ phát sinh rối loạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!