Edit: Thanh Thạch
Tang thi công kích, người sống sót không tin tưởng… nhưng mọi người đã có kinh nghiệm của ngày hôm trước nên xử lý nhanh hơn nhiều.
Lăng Thanh Vân lại tham gia vào đội ngũ giết tang thi, bên này là khu dân cư, cho dù có những nhà cả gia đình đều biến thành tang thi thì nhân số cũng không tính nhiều. Hắn mở đường ở phía trước không gặp phải chuyện gì quá nguy hiểm, bọn họ cũng không bắt gặp tang thi biến dị nào.
Tới trưa thì thanh lý hết bốn toà nhà, mọi người phân công nhau, cộng thêm một ít người sống sót nguyện ý hỗ trợ, khuân vác vật tư lên xe tải.
Lăng Thanh Vẫn vẫn luôn xông pha đi đầu giết tang thi, mà mỗi lần hắn giết chết một tang thi đều sẽ nghe được tiếng nói "Được một điểm công đức".
Sáng tỉnh lại phát hiện chuyện thần kỳ, cộng thêm giọng nói thỉnh thoảng lại vang lên bên tai làm tâm thần Lăng Thanh Vân có chút không yên, cũng may khi đối mặt với tang thi hắn vẫn có thể tập trung tinh lực!
Rất nhanh tới giờ cơm trưa, những người khác buổi sáng đã lót dạ nên đến trưa cũng không đói lắm. Lăng Thanh Vân thì khác, sáng nay nếu không phải xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái, chỉ sợ hắn đã sớm đi tìm đồ ăn, nhưng trên đầu mình…
Cô gái duy nhất trong đội đang nấu cơm, cô còn chưa dám giết tang thi, lúc đi cùng đội vẫn luôn núp ở phía sau, bởi vậy liền tranh làm việc này, những người khác đều không chỉ trích cô, có phụ nữ nấu cơm cũng tốt, hơn nữa cô cũng phụ giúp bê đồ.
Lăng Thanh Vân thì càng không để ý, người giết tang thi nhiều nhất đội chính là hắn và Trương Nghị, hắn còn ước mình có thể giết thêm mấy tên!
Nhìn những đội viên khác đang gột rửa vết bẩn trên người, rửa tay chuẩn bị ăn, nghĩ đến cái thứ trên đầu mình, Lăng Thanh Vân lắc mình vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ, khoá cửa lại.
Chần chờ trong chốc lát, Lăng Thanh Vân mới cởi mũ bảo hiểm ra, nhìn về phía gương, nếu trên trán thật sự mọc một cục thịt… Cho dù hắn không thèm để ý dung mạo mình nhưng làm sao giải thích với người khác trên đầu hắn đột nhiên mọc ra cái gì?
Lăng Thanh Vân nhìn vào gương, giờ mới biết trên trán hắn không phải mọc ra cục thịt, buổi sáng nhìn qua lan can inox không rõ lắm nên hắn mới nghĩ như vậy.
Đây là một… viên đá đỏ như máu?
Nó khảm tại mi tâm, hình miếng ngọc bội, không lớn lắm, nhìn qua giống một con mắt, bốn chữ đen bên trên cực kỳ rõ ràng, quanh thân chữ là những luồng sáng màu đỏ uốn lượn như dòng máu đang chảy, khiến cho viên đá lạnh lẽo tựa như có sức sống… Lăng Thanh Vân cẩn thận nhìn viên đá trong suốt sáng bóng trên trán mình, có lẽ đó là một khối ngọc bội?
Hắn không biết nên hình dung khối ngọc bội này như thế nào, không, có lẽ có thể dùng bốn chữ để miêu tả nó – đoạt nhân tâm phách!
Nhưng có đẹp đến mấy mà mọc trên đầu thì quá quái dị, Lăng Thanh Vân vươn tay muốn gỡ nó ra.
Không nghĩ tới ngọc bội không bị tháo ra mà "đinh" một tiếng, trước mắt hắn chợt hiện lên một khung vuông, trên đó có hai dòng chữ lớn.
"Tên: Lăng Thanh Vân Công đức: 18 điểm"
Lăng Thanh Vân bỏ tay ra, khung chữ cũng lập tức biến mất, nhưng thứ trên trán mình vẫn còn ở đó!
Cái quái gì thế này?! Lăng Thanh Vân buông thõng tay, chẳng lẽ trên đầu mình mọc một cái cục chỉ để nói cho mình biết đã giết được bao nhiêu tang thi à? Nhớ cái này làm rắm gì!
Lại giơ tay lên, Lăng Thanh Vân còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để che trán thì lại nhảy ra một cái khung – "Công đức đạt tới mười điểm có thể kích hoạt chức năng cơ bản, có kích hoạt hay không?
"Một hàng chữ như vậy, không có nút gì, nhưng vừa nhìn thấy, phản ứng đầu tiên của Lăng Thanh Vân chính là kích hoạt. Vì thế lại nhảy về cái khung đầu tiên."Tên: Lăng Thanh Vân
Công đức: 18 điểm
Cấp bậc: Cấp 1 [Kích hoạt chức năng cơ bản]"
Chức năng cơ bản là cái gì vậy? Nếu có Trang Thành ở đây, hẳn là có thể hỏi cậu, nhưng hiện tại… Thôi, giờ quan trọng nhất là giải quyết khối ngọc bội trên trán.
Lăng Thanh Vân vừa nghĩ thế, trán đột nhiên lạnh lạnh, bỏ tay xuống nhìn vào gương, trên trán đã không còn khối ngọc bội kia, trơn nhẵn.
Chẳng lẽ kích hoạt chức năng cơ bản chính là che giấu thứ trên đầu mình? Lăng Thanh Vân nhất thời không còn gì để nói.
Nhưng nếu trên trán không còn cái gì liền có thể thoải mái xuất hiện trước mắt mọi người, Lăng Thanh Vân rửa mặt rửa tay rồi mở cửa ra ngoài, những người khác đã bắt đầu ăn trưa.
Bữa trưa nay làm mỳ, ăn kèm với trứng chần và thịt luộc, còn có ít canh rau, tất cả mọi người ăn uống vui vẻ. Người trong đội đến từ khắp mọi miền, có người cho thêm tương ớt vào mỳ, cũng có người không hiểu kiếm đâu ra tương đậu cho vào, Lăng Thanh Vân thì làm món đơn giản nhất là mỳ xào mỡ heo.
Dùng mỡ heo xào mỳ thơm lắm, kỳ thật nếu có điều kiện cho ít hành vào thì càng ngon, nhưng ở chỗ này không có hành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!