Chương 13: Hiện lên thứ ánh sáng mềm mại và thuần khiết gần như thánh khiết.

Khi Dương Toàn đến đón Thiên Đại Lan, anh ta bất ngờ nhận được một món quà.

Bên ngoài chiếc hộp đựng trong suốt và cứng cáp, được buộc một chiếc nơ lụa màu hồng nhạt tinh xảo. Bên trong là sáu chiếc bánh quy với sáu hương vị và hình dạng khác nhau, được đặt nghiêng một cách đẹp mắt.

"Bao lâu nay vẫn luôn phiền anh đến đón tôi" Thiên Đại Lan nói:

"Tiệm bánh gần đây làm bánh quy khá ngon, tôi cũng không biết anh thích vị nào nên mua mỗi loại một cái. Vừa hay tiệm có sáu vị, lục lục đại thuận."

Dương Toàn đẩy gọng kính, từ chối không được nên đành nhận lấy hộp bánh.

Anh ta rất ngạc nhiên:

"Sao cô biết tôi thích ăn cái này?"

"Lần đầu gặp anh, nghe anh Tẩy Nghiễn nói rồi" Thiên Đại Lan mím môi cười:

"Thật ra vốn cũng định chuẩn bị cho anh Tẩy Nghiễn một phần, nhưng nghe nói anh ấy dị ứng với đậu phộng, tôi sợ trong này có nguyên liệu gây dị ứng nên đã chọn quà khác cho anh ấy."

Lần đầu gặp mặt?

Chuyện đó đã là một năm trước rồi.

Dương Toàn vô cùng bất ngờ.

Trước đây anh ta chỉ cảm thấy Thiên Đại Lan là một cô gái đáng thương bỏ học sớm, rời quê lên thành phố làm thuê. Nhưng tiếp xúc vài lần, anh ta dần thấy sự đồng cảm ấy hình như không còn phù hợp.

"Bây giờ mới bảy giờ" Dương Toàn nói về kế hoạch tiếp theo:

"Chúng ta sẽ đi lấy chiếc váy đã đặt, rồi trang điểm, sau đó mới đưa cô đến nhà hàng."

"… Váy đã đặt?"

Dương Toàn mỉm cười giải thích với Thiên Đại Lan, nói rằng chiếc váy đó vốn là do Diệp Giản Hà đặt may, tức là mẹ của Diệp Tẩy Nghiễn, bà Diệp.

Bà Diệp và Thiên Đại Lan có chiều cao gần như nhau, đều mảnh mai và cao ráo, chỉ là gần đây bà hơi tăng cân nên mặc váy không vừa nữa, bỏ thì phí, nên tiện thể tặng lại cho Thiên Đại Lan.

Thiên Đại Lan nhận ra ngay thương hiệu đó.

Dior.

Logo và biểu tượng thường xuyên xuất hiện trên các tạp chí thời trang, trước đây cô từng mua kem mắt thuộc dòng chăm sóc da của hãng này để tặng cho chị Mạch.

Nhân viên bán hàng trong cửa hàng đã chờ sẵn từ lâu, dịu dàng dẫn hai người vào phòng VIP. Một người bưng bánh ngọt và trà, người còn lại đi lấy váy.

Chiếc váy đen nhỏ xinh đẹp cuối cùng được hai nhân viên cùng nhau nâng ra, niềm nở nhưng vẫn giữ lễ, hỏi Thiên Đại Lan có cần hỗ trợ thử váy không.

Thiên Đãi Lan nói có, và cảm ơn.

Chiếc váy có đường cắt may vô cùng tinh tế, dài chạm mắt cá chân, quai váy rộng chưa đến hai ngón tay, cổ tim bo tròn mềm mại, để lộ chiếc cổ trắng ngần và đôi tay thon dài của cô. Phần eo được ôm gọn vừa khít, không sai một ly, tùng váy rộng rãi nhưng vẫn tinh tế, khi cô bước đi, tạo thành đường cong mềm mại như những cánh hoa linh lan rung động.

Khi giúp cô mặc váy, nhân viên bán hàng không ngớt khen làn da và tỉ lệ cơ thể đẹp. Thiên Đại Lan tranh thủ, khẽ hỏi thẳng:

"Chiếc váy này bao nhiêu tiền?"

Cô nói:

"Váy là người khác tặng tôi, tôi muốn biết giá để tiện chuẩn bị quà đáp lễ."

Nhân viên mỉm cười nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!