Chương 828: Thanh mai trúc mã

Diệp Thiếu Dương sờ lên mặt, ngẩng đầu lên nhìn, thấy vẻ mặt mấy cô nương đều đen lại.

"Cái này…… Tuyết Kỳ, cái này cho cô."

Diệp Thiếu Dương lấy ra một cái ngọc như ý lập loè huỳnh quang, đây là hồn khí của Quách Thiếu Di, sau khi cô ta bị Chu Lệ thu đi, vật này rơi xuống trên mặt đất điện thờ phụ, lúc Diệp Thiếu Dương vào tầm bảo đã nhặt cùng.

"Hồn khí này hẳn là vật trên nhân gian, bị quỷ nương nương kia luyện hóa thành hồn khí, cô là quỷ thi, thứ này chỉ cô mới có thể sử dụng, vừa lúc phối hợp với khí chất của cô, dùng thế nào ta cũng không rõ, cô tự mình tìm hiểu đi."

Tuyết Kỳ tiếp nhận, thử dùng quỷ khí điều khiển, ngọc như ý lập tức sáng lên ánh lục quang, tản ra một luồng khí âm hàn cường đại.

"Thật đúng là thứ tốt."

Tuyết Kỳ cầm ngọc như ý trong tay, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nhàn nhạt nói một tiếng cảm ơn.

Hình dáng của này của nàng lại nói ra mấy lời lạnh nhạt này, khiến cho người ta cảm thấy giống như một đứa trẻ cố ý bắt chước người lớn nói chuyện.

Diệp Thiếu Dương liền nhịn không được mà cười một tiếng.

Tuyết Kỳ hiểu được vì sao hắn cười như vậy, mặt đen lại mà đi ra ngoài.

Mấy người nhìn bộ dáng của nàng, cũng đều cười không ngừng.

"Tiểu cô nương này bộ dáng thật là đáng yêu, lát nữa ta muốn đưa nó đi cắt tóc, mua quần áo, cùng trang điểm cho cô ấy một chút..."

Tạ Vũ Tình cười xấu xa.

"Ta cũng rất chờ mong đây..."

Diệp Thiếu Dương quay sang nhướng nhướng chân mày với cô.

"Được rồi, pháp bảo cũng chia xong rồi, nói chuyện đứng đắn đi,"

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn Tạ Vũ Tình,

"Nói chính sự, cổ mộ đó các ngươi tính xử lý như thế nào?"

"Việc này không là ta quyết định được, ta đã báo cáo tình huống rồi, lãnh đạo vô cùng coi trọng, tính sẽ báo cáo lên chính phủ, nhưng mà……trước hết thì yêu cầu chúng ta xuống đó một chuyến, thu thập lại những thứ mà người thường không nên thấy, ngươi hiểu, những hài cốt cương thi gì đó."

Tứ Bảo nói:

"Mấu chốt là những con yêu thi mặt người kia, phải xử lý hết, lưu lại sẽ thành tai họa."

"Nếu có chuẩn bị trước, thì chúng nó cũng không khó đối phó."

Diệp Thiếu Dương nói.

"Ta đã bảo Quách lão chuẩn bị, tí nữa sư huynh sẽ đến, kế hoạch của ta là đổ vôi xuống nước, ép bọn chúng đi lên, sau đó đốt một lượng lớn lượng gỗ đào, áp chế yêu khí……"

Tứ Bảo đơn giản nói ra kế hoạch của mình, Diệp Thiếu Dương nghe xong cảm thấy không có vấn đề, hiện tại mình như thế này không thể đi được, nên nhắc nhở bọn họ phải cẩn thận một chút.

"Được rồi, mấy người cần làm gì thì làm đi, để ta ngủ thêm một lúc."

Diệp Thiếu Dương nói xong liền nằm xuống.

Tiểu Mã đi tới bên gường, vẻ mặt nôn nóng nhìn hắn,

"Tiểu Diệp Tử, của ta đâu?"

Cái gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!