Diệp Thiếu Dương nhìn Lương Đạo Sinh bước chân tập tễnh hai tay run rẩy, cảm thấy có chút không đành lòng, nhìn Lâm Du la lên:
"Ngươi kết thúc hắn nhanh đi!"
Kết thúc hắn!
Lâm Du ngửa mặt lên trời cười to, cười đến nước mắt quỷ tuôn ra,
"Lúc trước hắn sai người trói ta vào cột, dùng gậy gỗ đánh nát đầu gối ta, ta đau khổ cầu xin hắn kết thúc ta, hắn nào có buông tha cho ta! Ta bị nhốt ba mươi năm, cuối cùng cũng chờ được ngày hôm nay, làm sao có thể dễ dàng mà kết thúc hắn được!"
Lương Đạo Sinh thở nặng nề như trâu, vẫn cố trấn định để nói:
"Không tồi, đến đây đi, báo thù thay cho hơn bốn mươi người kia đi!"
"Ha, ha, ha ngươi còn ra vẻ anh hùng!"
Lâm Du há cái miệng thật lớn, một đạo thanh quang từ trong miệng bay ra ngoài, càng ngày càng sáng.
Ba người Diệp Thiếu Dương chăm chú quan sát, đó là một đóa hoa sen từ trong miệng cô ta đang bay ra.
Tứ Bảo tinh mắt, thất thanh kêu lên:
"Đệch, Nga Mi Sơn Ngũ Bảo Kim Liên! dĩ nhiên nó ở chỗ của cô ta!"
Diệp Thiếu Dương nghe vậy lấy làm kinh hãi, Ngũ Bảo Kim Liên của Nga Mi Sơn, cùng với Thất Tinh Long Tuyền Kiếm của Mao Sơn, Kim Văn Bát Vu của Ngũ Đài Sơn đều là cực phẩm pháp khí trong giới pháp thuật, nhìn thì thấy pháp khí không có gì đáng sợ, khiến Diệp Thiếu Dương khiếp sợ chính là:
Pháp khí được coi như trấn sơn chi bảo của Nga Mi Sơn, tại sao lại ở trên người Lâm Du, lập tức lẩm bẩm nói:
"Thân phận của Lâm Du không bình thường chút nào……"
Tứ Bảo nhíu mày, nói:
"Cô ta là quỷ, pháp khí này là thật thể, làm sao cô ta có thể bảo tồn nó được?"
"Ngươi xem cô ta nhả nó ra từ trong miệng, chắc lúc trước đã bảo tồn nó trong bụng của thi thể, chờ sau khi quỷ thi hợp nhất, có được quỷ thân, tự nhiên là có thể dùng."
Suy đoán của Nhuế Lãnh Ngọc, Diệp Thiếu Dương cũng tán đồng, đã ở trong thân thể ba mươi năm, chẳng khác nào dùng huyết nhục cung cấp nuôi dưỡng ba mươi năm, đã hoàn toàn được luyện hóa, cho nên cô ta có thể dùng thân thể quỷ thi để điều khiển pháp khí này, nếu là quỷ hồn khác, xem chừng không chờ đem nó ra đối địch, thì đã sớm bị linh lực pháp khí đánh tan lâu rồi.
Sau khi Ngũ Bảo Kim Liên bay ra, bên trong kim quang trang nghiêm, còn có thêm một tia quỷ lực đỏ như máu, cả hai tương dung, điều này càng là chứng minh cho suy đoán suy đoán của Diệp Thiếu Dương.
"Ta không rõ, nếu thân phận cô ta không bình thường, năm đó lại mang theo pháp khí này tới đây, vì sao còn bị nhốt ba mươi năm, Nga Mi Sơn cũng không có phái người tới điều tra?"
Tứ Bảo buồn bực nói.
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, nói:
"Chờ cho xong việc này, có rảnh sẽ đi Nga Mi Sơn hỏi thăm một chút, nhân tiện đưa pháp khí trả về."
Tứ Bảo cười âm hiểm,
"Ngươi đi đi, trên Nga Mi Sơn đều là ni cô, có rất nhiều mỹ nữ rất xinh đẹp."
Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng,
"Xem ra ngươi cũng rất quen thuộc đó, quả nhiên hòa thượng ni cô cùng một nhà."
Câu phản bác quá ngày quá tàn nhẫn, đến băng sơn mỹ nhân như Nhuế Lãnh Ngọc cũng không nhịn được mà cong môi cười.
Tứ Bảo không còn lời nào để nói, chỉ biết trợn mắt lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!