Ở chỗ này không thể ngủ được, Diệp Thiếu Dương nằm trên đệm, nhắm mắt dưỡng thần, hồi phục tinh lực.
Thực xin lỗi……
Qua hồi lâu, bất ngờ vang lên tiếng của Vương Bình,
"Ta không phải loại người như ngươi nghĩ, có lẽ là bởi vì duyên có ở thế giới này chỉ có hai ta quen biết nhau, hơn nữa, hành động của ngươi hôm nay, đã đánh động ta, lại trong một hoàn cảnh như thế này, nhất thời ta khó có thể kiềm chế được, mong ngươi không cần để ý."
Diệp Thiếu Dương không có trả lời, lẳng lặng nằm, mới đầu thực phẫn nộ, nhưng sau khi suy nghĩ chuyện này một lần lại từ đầu, lập tức cảm thấy không thích hợp lắm: Vương Bình không phải loại người này!
Tuy giao tình không quá thân thiết, nhưng Vương Bình để lại cho hắn ấn tượng luôn không xấu, có hiểu biết, xử sự khéo léo, có tu dưỡng.
Tuy cô ấy không quá coi trọng mình, cũng từng vì Tiểu Mã mà cùng mình đấu võ mồm, điều này chứng tỏ tình cảm hai người rất tốt.
Quan trọng nhất chính là, dù có đúng như lời nàng nói, là mình đã làm đánh động tâm tình của nàng, nhưng còn có Tiểu Mã, Vương Bình cũng không nên biểu hiện lộ liễu như vậy mới đúng! Cái này hoàn toàn không hợp tình hợp lý chút nào.
Qua một lúc phân tích, Diệp Thiếu Dương đem sự việc mà liên tưởng tiếp, bất chợt toàn thân run lên như bị điện giật, chậm rãi ngồi dậy, dùng giọng lơ đãng nói:
"Vương Bình, cô như thế nào lại đi vào trong thế giới này?"
Vương Bình trong lòng đang hổ thẹn, bỗng nhiên nghe hắn hỏi như vậy, liền ngồi dậy, quay đầu lại, ngơ ngác nhìn hắn, hỏi:
"Sao lại hỏi việc này?"
"Không có gì, ta chỉ là muốn tìm hiểu thêm một chút về thủ đoạn của Tử Nguyệt, phân tích thực lực cô ta một chút."
Diệp Thiếu Dương thuận miệng nói dối.
Vương Bình không hề nghi ngờ hắn, vừa lúc Diệp Thiếu Dương chuyển đề tài khác, cảm thấy nếu tâm sự tiếp, sẽ có thể giảm bớt một chút bầu không khí xấu hổ, vì thế kể lại chuyện mình cùng Tiểu Mã đi dạo trên núi, sau đó lạc đường, cuối cùng bị trúng tà ra sao.
Sau khi Diệp Thiếu Dương nghe xong, nói:
"Ý cô muốn nói, lúc ấy các ngươi bị lạc đường, không biết đi sao mà lại đến khu vực gần U linh lộ, sau đó bị trúng tà, cái gì cũng không biết……Lúc ấy cô có tự ý đi lên U linh lộ không?"
Vương Bình lắc đầu,
"Đương nhiên là không, sau khi chúng ta nhìn thấy U linh lộ, làm sao dám đi vào, muốn theo đường vòng rời đi, kết quả đột nhiên đầu ta cảm thấy choáng váng, sau đó xảy ra chuyện gì đều không nhớ rõ."
Diệp Thiếu Dương nhìn Vương Bình, chậm rãi lắc đầu, nói: "Cô nói dối, U linh lộ là một trận pháp thập phần cường đại, phạm vi thế lực của Tử Nguyệt chính là con đường đó, cô đứng ở ngoài trận nếu cách một bước xa, Tử Nguyệt cũng không có cách nào làm hại cô…… chứ đừng nói là có biện pháp nào làm cô lạc đường, thậm chí nhập vào thân của cô bên ngoài phạm vi U linh lộ, việc này tuyệt đối không thể xảy ra.
"Vương Bình lập tức ngơ ngẩn, lẩm bẩm nói:"Ngươi nói lời này, là có ý gì hả?Ý ta chính là cô đang nói dối, chính là cô …..
đã đi lên U linh lộ!
"Vương Bình phản ứng rất kịch liệt, từ trên giường nhảy xuống, kích động thét:"Vì cái gì ta phải làm như vậy!Đúng vậy, ta cũng rất hiếu kỳ, vì cái gì cô lại muốn làm như vậy, cố ý dẫn ta tới cứu cô, rồi cũng vĩnh viễn nhốt ta tại nơi này, thân thể hư thối, trở về thì cũng chỉ có thể thành quỷ?Huynh vu oan cho ta!
"Vương Bình mím môi, hai mắt ứa lệ chảy xuống theo gương mặt,"
Nếu ngươi vì việc lúc trước mà ghi hận ta, cùng lắm thì cứ bỏ ta lại đây, một mình đi ra ngoài là được, không cần thiết phải chụp cái mũ lớn như vậy cho ta!
Ta là bạn gái Tiểu Mã, cũng chỉ là một người bình thường, Diệp Thiếu Dương, ta có lý do gì lại đi hại ngươi, hơn nữa lúc vừa mới vào đây, ta còn tí chút nữa đã bị cương thi giết chết, là Tư Linh trong thời khắc mấu chốt đã cứu ta, việc này ngươi có thể đi hỏi cô ấy!
Quan trọng nhất, dù cho ta có muốn hại ngươi, muốn nhốt ngươi vĩnh viễn ở tại nơi này, vì sao lại muốn tự đi vào đây?
Nếu biết là ngươi có cách mang ta ra ngoài, thì thiết kế ra cái bẫy rập kia có ý nghĩa gì nữa?"
Diệp Thiếu Dương hoàn toàn ngây người, lời cô ta nói…… Đặc biệt là lời nói đoạn cuối cùng, thực cũng không có sai, lúc trước mình chỉ nghĩ tới điểm đáng ngờ, hoàn toàn quên mất một vấn đề quan trọng: Động cơ!
Đúng là nàng ta không cần thiết phải hại mình, nếu bị người khác cưỡng ép…..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!