Trương Vô Sinh cùng mấy tên đệ tử, đứng vây xung quanh mà xem, một đám nhìn chăm chú vào biến hoá trên bàn cờ, trong lòng tính toán theo công thức, còn lấy cả la bàn ra tính toán.
Sau khi đi được mấy chục nước, động tác của hai người dần chậm lại, mỗi lần trước khi đi một nước cờ, đều dùng la bàn tính toán.
Sau một hồi suy đoán cặn kẽ, mới dịch chuyển quân cờ.
"Thượng Khôn lục giáp huyền."
"Tả khảm thất đinh thiên."
Hùng Soái nghe thấy hai người gọi tên tinh vị, liền dùng la bàn suy tính, sau đó lắc đầu cười khổ,
"Đã từ tam trụ lên đến ngũ trụ, chúng ta hoàn toàn theo không kịp."
Ở bên cạnh hắn, mấy tên sư huynh đệ cũng chỉ có thể bỏ xuống la bàn đang tính toán, chỉ còn có mỗi Trương Vô Sinh vẫn dùng la bàn tính toán, biểu tình trên mặt trở nên ngưng trọng, trên trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
"Vì sao lại phải dùng la bàn?"
Tiểu Bạch hỏi.
"Nó tương tự như gảy bàn tính tra tư liệu, đã đến ngũ trụ, giống như năm số mật mã, không dựa vào la bàn để suy đoán, ai mà nhớ rõ được?"
Tiểu Bạch cau mày nói:
"Mọi người đều có thể tính toán ra được, thì có cái gì khó khăn nữa?"
Hùng Soái kích động, duỗi tay vỗ vỗ đầu Tiểu Bạch, nói:
"Ta nói đại muội tử……"
"Ngươi lặp lại cái nữa đi."
Tiểu Bạch mặt nghiêm lại nhìn hắn, hốc mắt đã có huyết quang ẩn hiện.
Ách…...
Hùng Soái đột nhiên nhớ tới, nàng là xà yêu, hơn nữa còn có ít nhất ngàn năm đạo hạnh, mình vừa mới kêu nàng là đại muội tử, dám chiếm tiện nghi của người ta đã sông một ngàn năm, thật là hơi có chút khoa trương rồi.
"Khụ khụ, ta nhìn cô lớn lên có chút giống Thái Thủy Linh, nên nhất thời có chút….. khụ khụ, nói chuyện chính nha."
Hùng Soái ho khan hai tiếng, tiếp tục giải thích: "Dùng la bàn suy đoán, chỉ có thể suy đoán được trong vòng một bước, lúc trước ta có nói, hạ cờ càng về sau càng khó, bởi mỗi bước đều có thể biến hoá mấy lần, nước cờ sau sẽ được cộng thêm kết quả của nước cờ trước, ngoài ra còn phải nắm rõ quy luật tương sinh tương khắc trong Ngũ hành tứ tượng, Cửu cung bát quái, cho nên bắt đầu bằng nhất trụ, rối đến nhị trụ…… hiện tại đã lên tới ngũ trụ, ngươi phải biết, mỗi bước hạ cờ thì khó khăn sẽ tăng theo cấp số nhân.
"Tiểu Bạch trợn mắt há mồm, lẩm bẩm nói:" Ta cứ nghĩ đơn giản, không ngờ bên trong lại phức tạp như vậy……
"Hùng Soái hắc hắc cười nói:"Những thứ trông càng đơn giản, thì thật sự càng phức tạp, như cờ vây có đơn giản sao?
Chỉ có đen và trắng, không có bất kỳ quy tắc nào, nhưng càng đánh thì càng phức tạp, cờ Cửu Cung cũng như vậy."
Lúc này, Diệp Thiếu Dương với Đạo Uyên chân nhân, mỗi người đều đã đi được vài chục nước cờ, Trương Vô Sinh lúc này cũng từ bỏ suy đoán nước cờ, bất đắc dĩ thu hồi la bàn, dẫn đám đệ tử đứng bên cạnh lẳng lặng nhìn, chỉ muốn cầu xem được, hai người tổng cộng có thể đi được bao nhiêu nước cờ.
"Bảy mươi tám nước, Đệch! Sẽ rất nhanh phá kỷ lục!"
Hùng Soái không thể tin nổi mà lẩm bẩm.
"Kỷ lục là bao nhiêu?"
Tiểu Bạch hỏi.
97 bước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!