Chương 600: Bắt đầu mới

Những sự vật trong tự nhiên, con người không có cách nào tạo ra được, cho nên việc cầu mưa chính là dịch chuyển mưa, chỉ là đem lượng nước mưa trong một năm ở nơi đây, mà lấy ra một bộ phận dịch chuyển lại hiện tại, nhưng tổng lượng mưa không có thay đổi, chỉ là giải pháp dùng khi cấp bách mà thôi.

Chuyện này cùng với hô mưa gọi gió, căn bản là là hai chuyện khác nhau, hơn nữa trong Đạo gia, chỉ đạo sĩ có bài vị thiên sư trở lên, mới có đủ pháp lực hoàn toàn dịch chuyển mưa trên phạm vi nhỏ, hơn nữa sẽ bị tổn thất rất nhiều công đức.

Diệp Thiếu Dương xét thấy Ẩn tiên tập bị nạn hạn hán đã hơn nửa năm, từ khi Hạn bạt bị tiêu diệt đến giờ, vẫn chưa có một trận mưa nào, tuy bản thân hắn luôn chủ trương mọi việc thuận theo tự nhiên, nhưng nơi này dù sao cũng là quê nhà của mình, từ sớm hắn đã quyết định trước khi ra đi, vì quê nhà cầu một lần mưa.

"Thái nguyên hạo sư lôi hỏa tinh, kết âm tụ dương thủ lôi thành.

Quan bá phong hỏa đăng uyên đình, tác phong hưng điện khởi u linh.

Phiêu chư thái hoa mệnh công tân, Thượng đế hữu sắc cấp tốc hành.

Thu dương hàng vũ khoảnh khắc sinh, khu long xế điện xuất huyền hoằng.

Ngã kim phụng chú cấp cấp hành, thử nãi ngọc đế mệnh quân danh, cảm hữu cự giả tội bất khinh.

Cấp cấp như luật lệnh.

"Diệp Thiếu Dương vừa thì thầm niệm pháp thuật đạo gia"Cầu vũ chú"

, vừa múa kiếm làm phép, chờ niệm xong chú ngữ, trên trời mây đen bao phủ, bắt đầu có mưa.

Mưa cũng không lớn, chỉ giống như mưa phùn ở trời mùa xuân, mặc dù Diệp Thiếu Dương đã cố hết sức đến cực hạn, nhưng phạm vi cũng chỉ bao trùm bốn thôn ở Ẩn tiên tập.

Sau khi làm phép xong, Diệp Thiếu Dương thu hồi pháp khí, cầm ô, đi tới bờ vực gần đó, từ trên nhìn xuống, do mây đen che kín, không nhìn rõ thôn xóm, chỉ có thể nhìn thấy được một số nhà không có tắt đèn điện, trong những hộ gia đình trong thôn đó, chính là cố hương của mình.

Nước mưa thẩm thấu vào đất đai khô nứt, chảy về phía những rễ cây còn chưa chết héo, thấm vào những hạt giống đang nằm dưới lòng đất, lặng lẽ không một tiếng động, nhưng mà mọi người trong thôn liền nhanh chóng phát hiện ra, hưng phấn hét to lên, chỉ chốc lát sau, toàn thôn đều sôi trào, tuy đã quá nửa đêm, lại có vô số thôn dân chạy hết ra khỏi nhà, gõ bồn gõ vại, luôn miệng cảm tạ trời cao.

"Năm ngàn năm âm đức, chỉ nhưng vậy liền mất."

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, khẽ thở hổn hển, lần này làm phép này, gần như hao phí hết toàn bộ tinh khí của hắn, làm cho hắn hiện tại cả người mệt mỏi.

"Hắc, hắc, bất quá giết thêm mấy con Quỷ Thủ Thi Vương linh tinh là có mà."

Qua Qua ngồi trên đầu vai hắn, nói.

Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng:

"Ngươi cho rằng Quỷ Thủ Thi Vương dễ giết lắm à, giống như lần này, đối phó Tu La Quỷ mẫu, suýt chút nữa thì đến mạng cũng mất."

Tại nhà của Diệp Tiểu Manh.

Diệp bá đi ra sân, hai tay chụm lại mà hứng nước mưa, thấy đây là nước mưa chân chính, không giống như trận mưa như lúc trước, vậy mới yên tâm đi vào nhà, gõ gõ cửa phòng Diệp Tiểu Manh, vui mừng nói cho cô nghe việc trời đang mưa.

Diệp Tiểu Manh sửng sốt một chút, trong lòng cảm thấy nghi hoặc: Ban ngày nhìn bầu trời còn sáng sủa quang đãng, làm gì có bộ dáng nào sẽ mưa, chuyện là sao vậy?

Đúng lúc này, di động của Diệp bá nhận được một tin nhắn, click mở ra xem thì lập tức ngây người, lại gõ cửa phòng Diệp Tiểu Manh, nói:

"Tiểu Manh, con đến xem, Thiếu Dương gửi tin nhắn cho ta."

Diệp Tiểu Manh từ trên gường nhảy dựng xuống đất, mở cửa phòng ra ngoài, cầm di động từ trong tay Diệp bá, nhìn qua một lần, nội dung tin nhắn là: muốn nhờ ông chăm sóc Tam Nương chu đáo, cùng với phần mộ tổ tiên của mình, nhân tiện từ biệt Diệp Tiểu Manh, nói mình sắp phải ra đi, bảo cô học hành cho tốt, khi nào muốn đi Mao Sơn bái sư, thì liên lạc sau……

"Thiếu Dương ca ở trong thôn……"

Diệp Tiểu Manh ngây người một lát, đột nhiên hiểu ra, bắt lấy tay Diệp bá, nói:

"Trận mưa này nhất định có liên quan tới Thiếu Dương ca, mau lên, chúng ta ra ngoài tìm huynh ấy!"

Vội lao ra khỏi cửa, thì mới chợt nhớ bây giờ đã quá nửa đêm, căn bản không biết tìm ở đâu, liền gọi điện thoại cho Diệp Thiếu Dương, kết quả hắn đã tắt máy, Diệp Tiểu Manh chợt sinh ra biện pháp, nói Diệp bá lấy loa công suất lớn, đi ra đường lớn, hét lớn vào loa:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!