*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người lái xe trở về trường đại học, tuy nhiên gặp phải khó khăn khi sắp xếp cho Phùng Tâm Vũ.
"Tôi không thể ôm cô ta mãi được!". Tiểu Mã nói: "Giả làm bạn gái của tôi cũng không sao, gương mặt rất đẹp, mấu chốt là chúng ta không thể vào trường, càng không nói đến vào ký túc xá, người không biết sẽ tưởng tôi có ý đồ bất chính nên chuốc say cô ta!".
Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một lát, hỏi lão Quách: "Vậy đưa thi thể đến nhà huynh nhé, được không?"
Lão Quách vội vã xua tay: "Nghìn vạn lần không được, nhà của ta có một con cọp mẹ hay ăn dấm chua đầu thai, ta không thể giải thích rõ ràng với cô ấy, hơn nữa ngộ nhỡ người nữ kia tới giành lại thi thể, ta cũng không thể đánh thắng nàng. Tiểu sư đệ, thi thể này đệ tự giữ đi!".
"Đệ biết giữ như thế nào, ngay cả chỗ ở đệ cũng không có."
"Thế này đi, ngươi cứ tới nhà ta ở!". Tạ Vũ Tình không cam lòng nói.
"Nhà cô?". Diệp Thiếu Dương nhất thời sáng mắt, trong đầu lập tức hiện ra cảnh tượng sinh hoạt bay bổng, ngọt ngào cùng Tạ Vũ Tình, thế nhưng Tạ Vũ Tình chỉ cần nói một câu đã chứng minh hắn suy nghĩ quá nhiều.
"Ta có một căn nhà cũ, ngày trước vẫn cho người khác ở thuê, gần đây khách chuyển đi mất, ta chưa kịp đăng quảng cáo, ngươi cứ vào đó ở tạm!".
Diệp Thiếu Dương nhún vai: "Vậy hả, tôi còn tưởng được vào ở nhà cô!".
"Bớt đắc ý, chỉ cần nhìn phẩm chất của ngươi, người khác không biết còn tưởng ta bắt trộm đem về nhà!"
Diệp Thiếu Dương tức giận nói: "Cô có thấy tên trộm nào đẹp trai như tôi không?"
Lão Quách lái xe của mình về trước, Lý Đa cũng muốn cáo từ, Diệp Thiếu Dương bèn bảo cậu ta đứng đợi có việc. Tạ Vũ Tình mở xe cảnh sát, đưa bọn họ đi đến một nơi, đó là một ngôi nhà cũ hai tầng nằm trong khu vực nội thành.
Nhà của Tạ Vũ Tình có ba phòng ngủ, một phòng khách, tuy rằng trông có vẻ cũ kỹ nhưng điện nước và đồ gia dụng đều đầy đủ, trong phòng vệ sinh còn có máy nước nóng, so với ký túc xá vẫn tốt hơn.
Diệp Thiếu Dương nhìn trái nhìn phải, hỏi: "Lúc bé cô ở đây sao?"
"Không, đây là nhà cũ của ông nội ta, ông nội ta đã mất, để lại nhà cửa cho cha ta.". Tạ Vũ Tình nói xong lấy chăn đệm trong tủ vật dụng, quay đầu hỏi: "Mấy người ở?".
"Tôi cũng ở đây!". Tiểu Mã xoa xoa tay, cười khì khì: "Tôi đang muốn thuê phòng trọ mà ngặt nỗi không có tiền, ở đây lại được miễn phí, rất tốt rất tốt."
Tạ Vũ Tình hừ một tiếng: "Tưởng ở miễn phí là dễ lắm sao, ăn ngủ không lấy tiền, nếu ngươi muốn, ta vẫn có thể tống cổ ngươi đi bất cứ lúc nào!".
Tiểu Mã sợ đến mức liên tục xua tay: "Không có không có, tôi rất hài lòng!"
Mọi người cùng nhau bày giường đệm, Tiểu Mã đem thi thể của Phùng Tâm Vũ đặt lên giường. Tạ Vũ Tình ngồi xuống, hỏi Diệp Thiếu Dương: "Tiếp theo làm gì?"
Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút, nói: "Nhuế Lãnh Ngọc nói tối nay sẽ có người tới báo cho tôi biết chân tướng, tôi đang chờ, cô đừng lo!".
Tạ Vũ Tình thắc mắc: "Ai tới báo cho ngươi biết chân tướng? Mà chân tướng gì?"
"Tôi đâu biết!". Diệp Thiếu Dương nhún vai, đột nhiên suy nghĩ, có khi nào Nhuế Lãnh Ngọc sẽ tự mình đến không, đêm còn dài, còn có thể tâm sự được nhiều chuyện, hắn cảm thấy hối hận khi để Tiểu Mã ở lại đây.
"Vậy được, ngày mai ta đợi điện thoại của ngươi. Nhớ kỹ, không được phá hư đồ đạc trong nhà.". Tạ Vũ Tình bỏ lại chìa khóa, nhanh chóng rời khỏi.
Diệp Thiếu Dương lấy điện thoại di động ra, dựa theo dãy số của Nhuế Lãnh Ngọc mà lão Quách cung cấp, gọi tới, sau một hồi mới nghe thấy thanh âm lạnh lùng của nàng: "Ai đấy?"
"Tôi đây, Thiếu Dương ca của em đây!". Diệp Thiếu Dương không chút khách khí làm quen: "Em nói tối nay có người đến tìm tôi, là em sao?"
"Không phải."
Diệp Thiếu Dương nhất thời thất vọng: "Vậy để tôi cho em địa chỉ của tôi..."
"Không cần, hắn có thể tới tìm ngươi!". Nhuế Lãnh Ngọc không thèm chào tạm biệt, lập tức cúp máy.
Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn Lý Đa: "Cậu gọi điện thoại cho Hồ Soái, kêu hắn mau mau tới đây!".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!