Qua Qua gặp được quỷ hồn đồng loại, trực tiếp bị áp chế, căn bản không thể phát huy tu vi của mình, cùng Tiểu Mã bị uy lực trên người Quỷ Mẫu đánh bay ra thật xa, nhất thời muốn giúp cũng không được, chỉ biết đứng nhìn lo lắng.
Tiểu Mã cũng làm thử giống lần trước, cố gắng đánh thức sức mạnh trong cơ thể, nhưng một chút phản ứng cũng không có, đành phải không ngừng dùng ngôn từ ổ uế mắng chửi Quỷ Mẫu, hy vọng làm nhiễu loạn sự chú ý của bà ta.
Lúc này sắc trời đã hửng sáng, rất nhiều người tỉnh lại, bởi vì mấy người Diệp Thiếu Dương đang ở chỗ cao nhất trên đỉnh núi, chỉ cần từ xa liếc mắt một cái cũng thấy được rõ tình hình trên đó.
Càng ngày càng có nhiều người chú ý tới sự tình đang xảy ra trên đỉnh núi, bọn họ tuy không rõ chân tướng sự việc đang diễn ra, nhưng khi thấy hành động của mấy người Diệp Thiếu Dương, cũng đoán được đại khái, biết được chuyện đang xảy ra rất trọng đại, một đám chỉ đứng từ xa mà nhìn, vì bọn họ chắp tay, âm thầm cầu nguyện cho bọn họ sẽ thắng.
"Phốc ….."
Uông Ngư bị quỷ khí công tâm, phun ra một ngụm máu, rồi bị đánh bay ra ngoài.
Chỉ còn lại Diệp Thiếu Dương, Nhuế Lãnh Ngọc, Nhạc Hằng còn đang chống đỡ.
Tượng đá nghiêng thêm một chút, làm cho Thất Tinh Long Tuyền Kiếm bị áp cong, nhìn qua có cảm giác như sắp gãy.
"Đừng có chống cự nữa, các ngươi nhất định sẽ thất bại,"
Quỷ Mẫu nhìn Diệp Thiếu Dương, lạnh lùng nói, "Diệp Thiếu Dương, không cần lo cho tánh mạng đám người này, tới đây, đừng chống cự nữa, chúng ta chiến đấu một trận coi nào……"
Diệp Thiếu Dương khoanh chân ngồi dưới đất, hai tay nâng chuôi kiếm, gân xanh trên trán nổi lên, toàn thân run rẩy, dĩ nhiên là do nhận phải áp lực quá lớn, nhưng hắn không thèm để ý tới Quỷ Mẫu, chỉ quay đầu nhìn Nhuế Lãnh Ngọc cùng Nhạc Hằng, cắn răng nói: "Có thể chống thêm bao lâu nữa?"
"Một phàn lực lượng của ta bị ngăn cản, cũng không được nữa rồi."
Nhạc Hằng nhàn nhạt nói.
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: "Hai người đã tận lực rồi, buông tay đi."
"Ngươi cũng buông tay đi, chúng ta cùng nhau chiến với nó một trận!"
Nhuế Lãnh Ngọc cố hết sức nói.
"Tượng đá mà ngã xuống, kết giới bị phá vỡ, bên ngoài rất nhiều lệ quỷ sẽ tiến sát vào…… sinh linh đồ thán, chúng ta có thể cứu được mấy người chứ?"
Lúc này, Nhuế Lãnh Ngọc cũng bị bắn ra ngoài, một bàn tay che lên ngực, lăn hai vòng trên mặt đất.
Uông Ngư lập tức tiến lên đỡ, nhưng bị cô đẩy qua một bên, thở hổn hển, ngơ ngẩn nhìn Diệp Thiếu Dương, gào to lên: "Đồ ngốc, ngươi cứ cố chống đỡ như vậy, chỉ hại chết mình mà thôi, đến lúc đó sẽ chẳng cứu được ai hết"
Diệp Thiếu Dương gian nan mà cố mở miệng, gằn từng chữ một, nói: "Làm hết sức!"
Tuy là kết quả có thể giống nhau, có khi còn phải đổi bằng tính mạng của mình, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn quyết kiên trì đến cùng, bản thân có thể chấp nhận thất bại, nhưng nhất định không thể nói hai chữ từ bỏ.
Huống hồ, trước khi đến thời khắc cuối cùng, ai cũng không biết được kết quả ra sao, lỡ như, sẽ có kỳ tích xảy ra thì sao? Diệp Thiếu Dương cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, dùng ngón tay vẽ thành phù chú, khoanh chân ngồi xuống, hai tay nắm chuôi kiếm, trong lòng thầm nói: Lão bằng hữu, hãy cùng với ta kiên trì đến lúc cuối cùng nhé!
Nhắm mắt lại, miệng bắt đầu niệm lên Kim Thân Chú, đem cương khí còn thừa lại trong cơ thể, cuồn cuộn không ngừng truyền vào thân kiếm, chống lại tượng đá đang bị ép xuống.
Cuối cùng Nhạc Hằng cũng bị đánh bay sang một bên, không nói gì cả, hai tay kết ấn, bắt đầu điều tức hồi phục.
Rốt cuộc đến lúc này chỉ còn một mình Diệp Thiếu Dương đối mặt với kẻ thù, nhưng lúc này Tu La Quỷ mẫu cũng không chịu nổi, vốn cho rằng có thể chiến thắng dễ dàng, nên đã hao tổn phần lớn quỷ lực, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa thể thành công, lập tức phẫn nộ thét dài lên một tiếng, đem càng nhiều quỷ lực đè lên tượng đá.
Quỷ khí trong tượng càng ngày càng nhiều, cương khí bị ép vào một góc, nhưng được Diệp Thiếu Dương cố sức kiên trì chống đỡ, nên chưa hoàn toàn bị loại bỏ.
Tu La Quỷ mẫu phẫn nộ đến lâm vào điên cuồng, không ngừng ngưng tụ quỷ lực lên hai tay, phóng vào tượng đá.
Tượng đá ngày càng nghiêng, đã hạ xuống gần đỉnh đầu của Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương toàn thân run rẩy, sắc mặt xanh mét, nhưng vẫn không hề có ý muốn lui bước, cả người toả ra kim quang, tựa như thần tiên.
Dưới chân núi, vô số người ngẩng đầu nhìn lên, thấy được màn này, mặc kệ tín ngưỡng tôn giáo, tất cả đều chắp tay, cầu nguyện cho Diệp Thiếu Dương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!