Diệp Thiếu Dương cau mày nhìn hài cốt Tà Thần, trong lòng vẫn cảm thấy, sự việc không có đơn giản như vậy.
Diệp Thiếu Dương……
Một hình bóng quen thuộc, từ phía trên đỉnh đầu hiện ra.
Mọi người cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên, một thân ảnh cao lớn mặc trường bào, đang đứng trên tường viện phía đối diện, lạnh lùng nhìn sang bên này, khuôn mặt đã biến thành một người xa lạ, nhưng Diệp Thiếu Dương chỉ liếc một cái đã nhận ra ngay, hắn là Tà Thần!
Quả nhiên…… hắn không có chết!
"Đã không biết bao năm rồi ta không thất bại hoàn toàn như vậy. Diệp Thiếu Dương, ngươi so với tưởng tượng của ta, cường đại hơn rất nhiều."
Tà Thần lẩm bẩm nói, đột nhiên sắc mặt biến đổi, dùng một giọng tràn đầy sát khí, nói:
"Lần sau, ta sẽ chính tay giết chết các ngươi, cùng mọi người!"
Nói xong, lăng không bay đi.
Không ai đuổi theo hắn, vì đã không còn kịp.
"Như vậy…… hắn vẫn chưa chết?"
Diệp Tiểu Manh thất thanh nói, mới vừa rồi, khi mấy người Diệp Thiếu Dương vây đánh Tà Thần, bởi vì tu vi của nàng quá yếu, không thể tham chiến, nhưng vẫn đứng bên ngoài quan sát tình hình, nên tương đối nắm rõ cục diện trận đấu, nàng không thể nghĩ được Tà Thần có thể đào tẩu như vậy.
"Đào tẩu chỉ là nguyên hồn của hắn, còn thân thể hắn, đã chết."
Diệp Thiếu Dương nói.
Nguyên hồn……?
Diệp Tiểu Manh ngây người ra, hỏi,
"Nguyên hồn có thể chiến đấu sao?"
"Nguyên hồn có thể chiến đấu được, nhưng nếu không có thân thể bảo hộ, thực lực sẽ giảm đi rất nhiều,"
Diệp Thiếu Dương nói,
"Cho nên, hắn mới chọn cách chạy trốn, không muốn cùng chúng ta liều mạng đánh tiếp. Chỉ cần nguyên hồn bất diệt, sớm muộn gì hắn cũng có thể tu luyện thành thân thể khác."
Nói xong, Diệp Thiếu Dương đi tới trước thi thể Tà Thần đã bị hủy diệt, từ cổ hắn lấy ra một sợi tơ hồng kết thành hình một mặt trang sức.
Trong thời khắc mấu chốt, chính nó đã phát ra thần lực, đánh tan yêu khí của kết giới, giúp mọi người có thể đánh trúng thân thể hắn, lúc đó mới có cơ hội đánh bại Tà Thần.
Đây là cái gì?
Diệp Tiểu Manh tiến tới, tò mò nói.
"Thiên Địa Sinh Tử Khấu."
Diệp Thiếu Dương tách mặt dây kết bằng hồng tuyến, để lộ ra một đồng tiền Đúc Mẫu sáng lấp lánh.
"Huynh đã đeo lên cổ Tà Thần lúc nào mà nhanh vậy?"
Diệp Tiểu Manh hỏi.
Diệp Thiếu Dương cười cười, chỉ lên cổ nàng, nói:
"Muội không phải cũng có một cái sao."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!