Chỉ trong một chốc, mọi người đã phục hồi tinh thần, đối với việc này liền rõ ràng: Thì ra, tất cả đều nằm trong kế hoạch của Diệp Thiếu Dương!
Trên mặt Tưởng Kiến Hoa, biểu tình oan uổng đã biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng tàn khốc, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương lạnh lùng cười, nói:
"Ta thật bái phục ngươi, Diệp Thiếu Dương, chỉ dùng một tấm phù hoàn toàn vô dụng, đã thử ra được hai đối thủ đang ẩn nấp, một chiêu này của ngươi rất là cao minh! nhưng ta không hiểu, vì sao lúc đó ngươi không vạch trần bọn ta?"
Hắn quả nhiên…… Chính là Tà thần!
Mọi người nhanh chóng tản ra, những người có thực lực yếu lùi ra xa hơn.
Nhuế Lãnh Ngọc, Uông Ngư, Nhạc Hằng cùng Qua Qua, từ bốn hướng bọc lấy hắn vào bên trong, chuẩn bị tư thế sẵn sàng tiến công.
Vẻ mặt mọi người đều rất ngưng trọng, tuy đây là lần đầu tiên đối mặt với Tà Thần, trước giờ cũng chưa từng giao thủ qua, nhưng mỗi người cũng biết, gia hỏa này thực lực vượt xa thi sát rất nhiều.
Diệp Thiếu Dương cũng không vội vàng động thủ, chậm rãi lắc đầu, nói:
"Lúc dùng linh phù kiểm nghiệm, nếu kết quả chỉ có mình ngươi, ta sẽ động thủ không chút do dự, nhưng là... kết quả lại cho thấy lại có tới hai người cùng ẩn nấp, lúc ấy ta cũng vô cùng giật mình, vì muốn biết rõ hai người các ngươi rốt cuộc có quan hệ gì, nên ta đã không tùy tiện ra tay."
Nghĩ nghĩ, rồi nói:
"Việc xảy ra hôm nay, có phải hay không là ngươi định làm nước cờ"thí tốt giữ xe?
Tưởng Kiến Hoa chậm rãi lắc đầu:
"Thi sát, chỉ là nước cờ ta dùng để mê hoặc ngươi, hiện tại đã vô dụng, ta vốn định dùng nó để thăm dò thực lực của mấy người các ngươi, sau đó mới quyết định hành động như thế nào."
Diệp Thiếu Dương nói:
"Nếu ta đoán không sai, nó đến nhờ cậy vào ngươi cũng có một thời gian dài rồi, ngươi đối với nó như vậy, ngươi không sợ nó lâm vào lúc tuyệt vọng, sẽ đem ngươi khai ra hết à?"
Tưởng Kiến Hoa nói:
"Nếu nó không phục tùng, ta sẽ giết nó. Đương nhiên, là nó cũng không biết là cuối cùng mình lại chết, lúc nó nhận ra được mọi chuyện, muốn khai ta ra, đã không còn cơ hội."
Diệp Thiếu Dương vẫn là chưa có ý định động thủ, nhìn thẳng vào hắn nói:
"Ta đã nói cho ngươi nhiều chuyện như vậy, ngược lại, ngươi có thể trả lời ta mấy vấn đề hay không?.."
Không đợi hắn kịp phản ứng, đã hỏi:
"Lưu lão thái chế tạo ra Hoàng Kim Nhục, là để cung cấp cho ngươi ăn?"
Tưởng Kiến Hoa nói:
"Thật không tồi, trước khi ngươi tới đây, ta chủ yếu ăn cái này để tu luyện, kẻ thù truyền kiếp thi sát kia của ngươi, chính là bị ta dùng Hoàng Kim Nhục dụ dỗ tới đầu quân."
Diệp Thiếu Dương hỏi tiếp:
"Hạn bạt cũng là do ngươi làm ra?"
Tưởng Kiến Hoa gật đầu,
"Ta phải làm thế để dụ ngươi ra mặt, làm ra đến hai con Hạt Bạt, là để thử thực lực của ngươi, xem đã tới trình độ nào rồi."
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi,
"Ngươi dẫn ta tới làm gì?"
Tưởng Kiến Hoa cười,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!