Diệp Tiểu Manh che miệng, không thể tin nói:
"Ý ông muốn nói.... hắn là Tà Thần? Hôm qua trong lúc kiểm nghiệm, rõ ràng hắn cũng thổi sáng linh phù mà"
Tưởng Kiến Hoa nói: "Ta cũng không biết."
Quay đầu sang nhìn Diệp Thiếu Dương, "Việc thổi vào tấm linh phù, có khả năng làm giả hay không?"
"Bất luận cái gì cũng có khả năng, ta cũng chưa nghĩ đến điểm này."
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một hồi, nói: "Nếu hiện tại Vương Thanh Phong là Tà Thần hóa thân mà thành, thì Vương Thanh Phong thật chắc chắn đã chết."
Tưởng Kiến Hoa khó hiểu, hỏi: "Thế là thế nào?"
Diệp Thiếu Dương nói:
"Tà Thần muốn hóa thân thành một người, thì cần phải không ngừng hấp thụ huyết tinh khí của người đó, bằng không sẽ dễ dàng lộ ra sơ hở, đặc biệt là trước mặt pháp sư như ta. Cho nên, nếu chúng ta có thể tìm được thi thể của Vương Thanh Phong, là có thể kết luận" Vương Thanh Phong " hiện tại, chính là Tà Thần.
"Mọi người hai mặt nhìn nhau. Diệp Tiểu Manh nói:"Chúng ta cũng không biết Vương Thanh Phong chân chính chết như thế nào, thì tìm như thế nào?"
"Tà Thần hàng tuần đều phải hấp thụ một lần huyết tinh khí từ thi thể của người hắn biến thành, cho nên để cho tiện lợi, hắn nhất định sẽ đem thi thể Vương Thanh Phong giấu ở một nơi gần nhất mà không bị người địa phương phát hiện."
Diệp Tiểu Manh ngẩn người, buột miệng thốt lên: "Trong nhà hắn?
"Diệp Thiếu Dương gật đầu, nơi này rất khả nghi. Vừa lúc hôm nay bữa cơm trưa đã xong,"Vương Thanh Phong
"nói muốn đi huyện thành làm chút chuyện, hai ba ngày sau mới về, biệt thự ngoài hắn ra, không còn ai khác, vì thế, Diệp Thiếu Dương không chút do dự dẫn mọi người từ tường vây tiến vào sân viện biệt thự của Vương Thanh Phong, tìm kiếm manh mối. Nếu có thi thể tồn tại, bình thường nhất định là chôn ở dưới đất, vì thế Diệp Thiếu Dương vẽ mấy tấm Trắc địa phù, căn cứ vào chút chênh lệch linh khí trong lòng đất, tìm kiếm vị trí có khả năng chôn giấu thi thể."Diệp Thiếu Dương, nếu người này thực sự là Tà Thần.
Ngươi tính đối phó hắn thế nào?"
Uông Ngư nói, "Ngươi hẳn biết thực lực của Tà Thần, tuyệt không phải nhiều người là có thể đối phó được."
Diệp Thiếu Dương nói: "Ngươi có biện pháp nào tốt sao?"
Uông Ngư nhún vai, nói: "Chẳng có biện pháp nào cả, ta chỉ muốn cảnh báo ngươi, Tà Thần không dễ đối phó như ngươi tưởng vậy đâu."
"Đã biết."
Diệp Thiếu Dương lạnh lùng đáp lại một câu, sau đó đi tới một khoảng đất trống, chính là mảnh sân phong thuỷ trong viện, đi đến chỗ mắt trận, Diệp Thiếu Dương dán xuống tám tấm Trắc địa phù, tương ứng với tám hướng, đợi chừng hơn mười phút, một trong tám tấm linh phù dần trở nên ẩm ướt, có dấu vết của máu.
"Quả nhiên có vấn đề!
"Diệp Thiếu Dương đi tới chỗ tấm linh phù kia, đi theo hướng của nó mà đi thẳng tới trước, tới cửa chính của biệt thự, thật kỳ quái là không phát hiện ra bất cứ cái gì. Nhuế Lãnh Ngọc cắt đầu ngón tay, tích ra một giọt máu nhỏ lên mặt đồng hồ pháp thuật, vẽ thành xá lệnh, sau đó đi dọc theo con đường mà Diệp Thiếu Dương vừa đi qua một lần nữa, khi đến giữa đại sảnh, đột nhiên đứng lại, nhìn đồng hồ nói:"Kim đồng hồ đã bị quấy nhiễu, không nhạy, tà khí hoặc là ở bên trên, hoặc là ở dưới đây, mặt đồng hồ chỉ có tám phương hướng, không thể biểu hiện được."
Diệp Thiếu Dương mở đèn pin, chiếu lên trần nhà, phát hiện ở phía trên đèn treo, có một rãnh cửa hình chữ nhật, bên trong có không gian rất lớn, vì thế kiếm một cái ghế dựa đem lại đây, trèo lên, dùng Đinh Diệt Linh phá mộc bản, chiếu đèn soi một lượt, thấy bên trong toàn là dây với chốt điện, phía sâu bên trong, dường như có một cái hình dáng màu đen.
Diệp Thiếu Dương vươn đầu vào trong để nhìn kỹ, đột nhiên bóng đen cựa quậy, phát ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ.
Diệp Thiếu Dương hoảng sợ, bảo người phía dưới đưa cho mình một cái xẻng sắt, cắm một đầu vào khe gỗ mới đục, dùng sức bẩy ra, sau khi mở được, vươn người vào bên trong, túm chặt lấy bóng đen kia, đem nó kéo ra ngoài, ném thẳng xuống đất, dùng đèn pin chiếu vào-----
- Xung quanh lập tức vang lên tiếng hít vào của mọi người: Người này quả nhiên có khuôn mặt giống với Vương Thanh Phong! Hắn mới chính là....
Vương Thanh Phong chân chính!
Toàn thân hắn da trắng bệch như tờ giấy, nhưng thân thể lại không có có mùi thối rữa.
Diệp Thiếu Dương vạch hai mắt hắn ra, thấy hốc mắt bị rót đầy thủy ngân, miệng cũng vậy, dùng nhựa thông phong lại miệng, nhìn qua trông rất ghê người.
Lúc bị Diệp Thiếu Dương banh mắt banh miệng, thi thể đột nhiên vặn vẹo, phát ra tiếng rên rỉ mỏng manh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!