Đúng lúc này, một cổ oán khí từ hoàng tuyền vọt tới, cuốn lên rất nhiều loại Bỉ Ngạn hoa, hình thành nên một thế tấn công cường đại, trực tiếp đem mấy tên quỷ sai đứng ở ven đường đánh bay đi, rồi đánh úp lại chỗ Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương tiến lên một bước, bàn tay vung ra, đánh ra tám lá linh phù, rồi dùng Thất Tinh Long Tuyền kiếm nhanh chóng đâm thủng, xuyến hết lên thân kiếm, tay phải liền kết ấn, trong miệng niệm lên Phong thần chú.
Tám lá linh phù ở trên thân kiếm không ngừng xoay tròn.
"Thiên linh linh, địa linh linh, Phong Thần nhanh tới hiển uy linh, cấp cấp như luật lệnh!"
Diệp Thiếu Dương tay phải kết thành hình Pháp ấn, nhấn một cái vào chuôi kiếm, đem tám lá linh phù đánh bay ra, một cổ gió xoáy do pháp thuật tạ ra, từ trên đất mà bốc lên, rồi xoay tròn bay nhanh về phía trước.
Tiểu Mã vừa nghe thấy chú ngữ này, lẩm bẩm nói
"Thì ra là trên đời thực sự là có loại chú ngữ này! ta còn tưởng là phim truyền hình lừa gạt người"
Qua Qua đáp
"Cái này cái này kêu là"pháp chú tinh khiết
", phong hỏa lôi thủy, bốn loại pháp thuật đạo môn này, đều có thể dùng pháp chứ tinh khiết thi triển ra, càng thuần thì uy lực thi triển ra càng mạnh."
Tiểu Mã giật mình nhìn hắn
"Ngươi chỉ là một con quỷ, sao lại biết nhiều như vậy?"
Qua Qua đáp
"Ta đã tồn tại bao nhiêu năm rồi, không biết là đã cùng đấu pháp với bao nhiêu đạo sĩ rồi, lúc đầu lão tử còn chịu thiệt, sau đó trong cơn nóng giận, ta đi Long Hổ Sơn trộm lấy mấy quyển đạo thư, tự bản thân nghiên cứu, mặc dù không thể tu luyện, nhưng cũng muốn biết người biết ta."
Tiểu Mã giơ ngón tay cái lên với hắn
"Đương thời có con quỷ như ngươi, cũng thật là ghê gớm!"
Gió xoáy được tạo thành bởi pháp thuật cùng với lốc xoáy hình thành từ oán khí với bỉ ngạn hoa, va chạm vào nhau thì tự triệt tiêu lẫn nhau, đem mấy tên quỷ sai ở bên cạnh chấn bay ra ngoài.
Diệp Thiếu Dương cũng không có dài dòng, từ trong ba lô lấy ra Thiên Phong Lôi Hỏa kỳ, theo gió mà trải ra, hướng về phía đầu của Diệp Tiểu Thước mà đánh tới, đôi tay không ngừng kết ấn, trong miệng thì thầm
"Một niệm thần uy, thiên lôi cuồn cuộn, cương gió chợt khởi, hỏa vũ đâu chuyển, cấp cấp như luật lệnh!"
Thiên Phong Lôi Hỏa kỳ liền giống như một con hỏa long, bay vòng quanh Diệp Tiểu Thước mà xoay tròn, không ngừng thả ra lưu hỏa, rơi xuống trên người hắn.
Diệp Tiểu Thước sắc mặt trầm xuống, từng luồng oán khí từ trên cơ thể hắn mà bùng nổ ra, tạo thành một đạo kết giới, đối kháng lại lưu hỏa, cùng tiêu hao lẫn nhau, hình thành thế giằng co với nhau.
Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn hắn nói
"Ngươi đã không còn đường lui"
Đường lui…..
Diệp Tiểu Thước cười buồn bã
"Mười năm trước, trong nháy mắt ta chết đi, ta đã không còn đường lui nữa rồi."
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói
"Nếu đêm nay ngươi không đến nơi này, thì ngươi vẫn còn có cơ hội."
Người khác có thể không có hiểu được, nhưng Diệp Tiểu Thước có thể hiểu được những lời này, âm thầm thở dài, oán khí trên người đột nhiên rút hết về trong cơ thể, tùy ý để lưu hỏa từ trên Thiên Phong Lôi Hỏa kỳ tưới xuống trên cơ thể, da thịt lập tức bị đốt cháy, không ngừng tạo thành những lỗ thủng, máu quỷ chảy ra giàn giụa, nhìn thấy thật là đáng sợ.
Diệp Thiếu Dương thấy cảnh này trong lòng liền động, chẳng lẽ, tại một khoảng khắc cuối cùng này, Diệp Tiểu Thước lại hối hận, tính toán đang chiến đấu lại bỏ cuộc sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!