Âm trận ngưng tụ lại quỷ khí, từ bên trong có thể nghe thấy đám quỷ anh kêu gào giận dữ, phóng thích rất nhiều oán khí, hình thành một cổ lực lượng cực mạnh, va chạm với Câu Hồn tác.
Quỷ đèn lồng bị đánh tan, chia năm xẻ bảy, nhưng Diệp Thiếu Dương cũng bị quỷ khí đả thương, cảm giác cổ họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi.
Máu hiên sư không thể lãng phí, Diệp Thiếu Dương muốn tiết kiệm nên không đợi máu trong miệng rơi xuống đất, đem Thái Ất Phất Trần hất về phía trước, vừa lúc hứng được.
Đuôi phất trần lập tức rung lên, từ phía sau lăng không hạ xuống một đạo sắc lệnh phù, bay thẳng về phía lũ quỷ đèn lồng.
Lại một đợt chấn động, Diệp Thiếu Dương bị đánh bay ra ngoài, ngã lăn trên mặt đất một vòng.
Hắn bò dậy, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy quỷ đèn lồng đều rách nát, nghĩ thầm cũng đáng.
Bỗng nhiên, một thiếu niên mặc áo xanh từ lên cao bay xuống, hai tay huy động, đem đám Quỷ anh bị nhốt trong đèn lồng quỷ hội tụ lại thành một Quỷ ảnh khổng lồ.
Dáng hình giống trẻ con, đầu toác ra hơn mười vết cắt, hẳn là dấu vết do quỷ hồn kết hợp, chỉ là nhìn qua rất giống miệng vết thương.
Miệng há ra, lộ răng nanh ngang dọc đan vào nhau, trông rất kinh tởm.
Nếu người nhát gan nhìn thấy, đảm bảo là bị hù mà chết.
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, ánh mắt hướng lên, nhìn phía sau Quỷ anh, chợt sửng sốt nhận ra, đó chính là...
Diệp Tiểu Thước! Tuy đã chết mười năm nhưng trông hắn không khác nhiều so với ảnh chụp, chỉ là già hơn một chút, xem ra mới hai mươi mấy tuổi, dáng người đĩnh đạc, còn chút soái ca, trách không được lũ quỷ gọi là "Kim Đồng Ngọc Nữ"
, chỉ có điều…… "Ngọc Nữ"
ở đâu? Diệp Thiếu Dương nhìn quanh tứ phía, không tìm thấy.
"Ngươi…… Không nên trở về, lại càng không nên tới đây."
Diệp Tiểu Thước nhìn hắn, nhàn nhạt nói.
Diệp Thiếu Dương cười cười, "Sợ ta tiêu diệt Quỷ Tiên Thôn của các ngươi sao?"
Diệp Tiểu Thước cười lạnh, hai tay nâng lên, thao túng Quỷ anh hướng Diệp Thiếu Dương đánh tới.
Diệp Thiếu Dương lui về sau một bước, cầm ống mực, lôi ra chu sa tơ hồng, cắt ngón giữa lấy máu, vẽ ra bảy đạo Diệt hồn phù dán ở mặt trên, giữ chặt hồng tuyến, dùng sức bắn ra một đạo hồng quang, mang theo bảy đạo Diệt hồn phù lăng không bay tới đập vào người Quỷ anh.
Diệp Thiếu Dương hai tay kết ấn, hồng quang chợt lóe, hóa thành Tam tung tam hoành huyết võng, tạm thời vây hãm nó.
Bảy tấm linh phù được Diệp Thiếu Dương kết ấn điều khiển, hướng về phía trước mà bay, bao vây Diệp Tiểu Thước, xoay tròn không ngừng, phát huy uy lực trấn áp hắn.
Diệp Tiểu Thước lạnh lùng cười, nói: "Chút tài mọn."
Cả người rung động, quỷ lực bùng nổ, dùng pháp lực chống đỡ, sau đó vươn hai ngón tay, lấy xuống một trong bảy tấm linh phù, ném qua một bên.
Linh phù này lập tức bị mất pháp lực, rơi xuống đất.
Sau đó hắn lại lấy xuống tấm thứ hai.
Cùng lúc đó, Quỷ anh kia rống to lên một tiếng, quỷ khí chấn động, huyết tuyến trên người không ngừng bị bứt tung.
Diệp Thiếu Dương triển khai Mao Sơn lăng không bộ, lướt đi như bay, trước khi huyết tuyến cuối cùng đứt đoạn, đem một tấm Thần Phù dán trên gáy nó, lui ra phía sau hai bước, hai tay kết ấn, miệng lầm rầm niệm: "Cửu diệu thuận hành, nguyên thủy bồi hồi, hoa tinh oanh minh, nguyên linh tán khai; lưu phán vô cùng, hàng ngã quang huy, tru tẫn yêu tà, cửu tinh tề minh!"
Cửu tinh Thần Phù! Chính là một đạo Thần phù mà hắn mới học trong Thiên thư, miệng lầm rầm niệm, kim phấn trên linh phù rung động, hội tụ thành 9 luồng tinh quang, đánh vào chín Đại quỷ huyệt trên người Quỷ anh.
Một tiếng gầm rú khủng bố chợt vang lên, thân hình khổng lồ của Quỷ anh vỡ ra làm nhiều mảnh, hóa thành sương khói.
Diệp Thiếu Dương lập tức huy động Thái Ất Phất Trần, một trận gió thổi tới làm quỷ ảnh tiêu tán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!