Một lát sau, Quả Cam buông tay ra, Diệp Thiếu Dương chính mình cũng không có cảm giác gì, nhưng Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như ngạc nhiên phát hiện, vết thương trên trán Diệp Thiếu Dương đột nhiên biến mất như có kỳ tích phát sinh ra!
Diệp Thiếu Dương sờ sờ cài thái dương trơn bóng, nhìn Quả Cam cười cười "Cảm ơn"
Nghĩ nghĩ lại hỏi nàng "Ngươi nếu từ trong nước đi ra, thì có thể ở trên bờ bao lâu?"
"Khoảng mười hai canh giờ"
Quả Cam sợ Diệp Thiếu Dương đổi ý, liền nói "Ta cũng không cần quá nhiều nước, chỉ cần dùng vòi tắm hoa sen, mỗi ngày mười phút là được, sẽ không có phiền toái gì"
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu rồi hỏi "Ngươi có cần thiết phải sinh hoạt trong biển không?"
Quả Cam lắc đầu "Kỳ thật nơi nào có nước đều được, sinh hoạt trong biển, một là khi còn nhỏ vì an toàn, hai là ở biển sâu tương đối sạch sẽ, giao nhân chúng ta có một thói quen nhỏ là ở sạch, không thích nước dơ, nếu ở biển sâu cũng tiện cho việc tu luyện."
"Uh, ở trong tộc của ngươi …. còn có thân nhân chứ?"
Quả Cam gật gật đầu "Nhất tộc chúng ra, đều sinh hoạt trên Đông Hải U Minh đảo, chúng ra sống mô phỏng theo nhân loại, cũng có rất nhiều bộ lạc, phụ thân ta là thủ lĩnh của một đại bộ lạc, lão đại nếu có gì khó khăn, ta có thể thuyết phục phụ thân dẫn tộc nhân của ta giúp ngươi, giao nhân chúng ta rất là đồng lòng.
"Đệch, chính mình không cẩn thận lại cứu ra một cái mỹ nhân ngư công chúa? Đây không phải là chuyện cổ tích sao? Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nhìn Quả Cam nói"Ngươi có nhớ nhà không? hãy trả lời thật"
Quả cam trong mắt xuất hiện tia ảm đạm, cúi đầu, nhưng nhanh chóng nâng đầu lên, kiên định nhìn Diệp Thiếu Dương nói "Ta là do lão đại cứu ra, nếu ta không báo ân, cho dù trở về, thì tộc nhân cũng sẽ kỳ thị ta, ta bây giờ tất cả là của lão đại, lão đại đi đâu, ta liền đi đó"
Mã Thừa nghe thế, nhịn không được liền chen vào một câu "Diệp Thiếu Dương ngươi nhận đi, cả người nàng ấy đều là của ngươi mà!"
Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn hắn một cái, rồi nói với Quả Cam "Không thể nói như vậy, ngươi cùng người nhà chia lìa, để đi theo ta, trong lòng ta cũng thấy có điểm không thỏa mái đúng không, lại nói ngươi cũng chưa có bạn trai đi, mà ta cũng chưa có lão bà, ah ah, đừng dùng mắt kia nhìn ta, ý của ta là, hai chúng đi chung, thì cả hai sẽ không tìm được đối tượng, có phải hay không?"
Quả Cam nhíu mày hỏi "Vì sao?"
"Ngươi xinh đẹp như vậy, có nữ nhân nào yên tâm để ngươi đi bên cạnh ta, ngươi chẳng lẽ muốn nhìn ta độc thân suốt đời à?"
Vì muốn tăng mạnh hiệu quả, Diệp Thiếu Dương nhìn Chu Tĩnh Như nói "Ngươi không tin hỏi nàng ấy một chút, nếu nàng là bạn gái ta, nàng có nguyện ý để ta và ngươi đi chung mỗi ngày hay không?"
"Ta không phải là bạn gái của huynh, nên ta không biết"
Chu Tĩnh Như hơi hơi cúi đầu, sau đó lại nói nhỏ "Nhưng chuyện kia cũng không được tiện cho lắm…..."
"Ngươi xem đi, ta nói có sai đâu"
Diệp Thiếu Dương hướng dẫn từng bước cho Quả Cam
"Ngươi đi về nhà trước đi, tiếp tục tu luyện, chờ khi ta cần ngươi trợ giúp, sẽ dùng hồn ấn triệu hoán ngươi tới hỗ trợ, chuyện này thật tốt. Đến lúc đó ngươi còn có thể mang theo tộc nhân đến cùng nhau hỗ trợ cho ta, đây mới là yêu cầu của ta, đã hiểu chưa?"
"Nhưng…."
Quả Cam điềm đạm đáng yêu nhìn hắn "Ta cứ tưởng sẽ đi theo lão đại."
"Ngươi đã kêu ta là lão đại rồi, thì phải phục tùng an bài của ta, chuyện này cứ quyết định như vậy, chờ đến khi ta cần ngươi trợ giúp, ta sẽ tìm ngươi đến đây.
"Diệp Thiếu Dương dùng miệng lưỡi đáng tin nhất để nói. Quả Cam mếu máo nói"Lão đại lợi hại như vậy, như thế nào cần sự trợ giúp của ta"
"Cũng không nhất định như thế, đừng nói ở Quỷ vực, nhân gian quỷ khấu, tà thần, đều không dễ mà đối phó, nói không biết chừng ta sẽ rất nhanh liền tìm ngươi
"Quả Cam không có tình nguyện, nhưng phải gật gật đầu. Diệp Thiếu Dương thờ dài một hơi, cuối cùng cũng thuyết phục thành công, nhìn nàng nói"Rồi, ngươi còn chưa có mặc quần áo, ở tại đây không có tiện, ngươi hãy đi vào bồn tắm đi, tí nữa ta kiếm cho ngươi quần áo lại đây"
"không, đã lâu còn chưa có ngủ qua gường, ta muốn ngủ một lát"
Nói xong bò lên gường, chui vào trong chăn, nhắm mắt lại, chỉ chừa lại hai đầu vai như ngọc, làn da bắt đầu có một cổ ánh sáng màu hoa hồng lưu chuyển.
Diệp Thiếu Dương lập tức nhìn ra, nàng la đang tu luyện, nhưng dùng phương thức ngủ để tu luyện, thật đúng là hiếm thấy, cũng quá hạnh phúc đi, trách không được chỉ mới có mười tám năm, mà nàng có tu vi cường đại, thì ra là do mỗi ngày ngủ thôi cũng là tu luyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!