Quanh thân quỷ hồn, hiện lên một vầng hồng quang, đang chậm rãi phiêu phù, thì đột nhiên gia tốc tiến về phía Diệp Thiếu Dương lao xuống thật nhanh, trong mắt mang theo tia quyết liệt.
".... Ta oán khí quá sâu đã không thể siêu độ, chỉ cần ta còn một sợi nguyên thần, ta sẽ không để ngươi giết chết nó, cho nên, cầu ngươi hãy diệt hồn phách của ta đi …."
Diệp Thiếu Dương trong lòng rung động, nhiều năm bắt quỷ như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp sự tình này …..
Trước mắt quỷ hồn Lý thu nga đang ra sức liều mạng, nhưng trên thực tế là rõ ràng muốn chết ….
Diệp Thiếu Dương thở dài, đôi tay lôi ra một sợi tơ hồng, bước về phía trước, né qua bên cạnh, cực nhanh đem tơ hồng quấn quanh cổ Lý thu nga, tay trái giơ lên, đem một lá linh phù, dán lên ót của Lý thu nga, hô lên Càn khôn mượn pháp!
Trong nháy mắt hồn phách của Lý thu nga bị hút vào lá bùa, Quỷ thi mạnh nhất là cùng ở với thi thể cùng hồn phách hợp nhất, một khi thi thể bị giết, thi đơn độc quỷ hồn không có thực lực mạnh gì, Diệp Thiếu Dương hạ thủ căn bản quỷ hồn không chịu nổi một kích.
Ngươi sao rồi?
Tạ Vũ Tình đi lên nói, nhìn qua bả vai của Diệp Thiếu Dương, chấn động
"Như thế nào đều là máu đen?"
"Thi độc thôi, tí nữa lau đi là không có việc gì, chỉ bị thương ngoài da."
Nói xong Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn về phía cuộc chiến kia, Qua qua đã bại trận, chỉ có thể chạy trốn.
Nhìn thấy bên này Diệp Thiếu Dương đã thu phục xong, lập tức lên tiếng cầu cứu
"Lão đại, lão đại, mau tới cứu ta!"
Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng
"Vừa rồi không phải rất anh dũng sao, hiện tại sao lại kêu cứu?"
Tạ Vũ Tình đẩy hắn
"Còn nói mát gì nữa, ngươi không việc gì thì đi cứu hắn đi, đó chính là nhi tử a!"
Diệp Thiếu Dương trừng mắt Đó là nhi tử ngươi!
"Đi chết đi, ta mà sinh con trai cho ngươi à!"
Tạ Vũ Tình buộc miệng nói ra, sau đó hai người nhìn nhau thoáng qua, mặt đỏ lên.
Diệp Thiếu Dương rút ra câu hồn tác, nhìn rõ khoảng cách của nứt đầu đang đuổi theo qua qua, quất mạnh về phía nứt đầu.
Nứt đầu vội vàng nhảy lùi ra, né qua câu hồn tác, ngồi chồm hổm trên mặt đất, oán hận nhìn Diệp Thiếu Dương.
Qua qua chạy tới nhảy lên vai Diệp Thiếu Dương, há mồm thở dốc
"Tiểu tử này mạnh thật, ta chỉ dùng có ba phần tu vi, đánh không có lại nó."
Diệp Thiếu Dương im lặng nhìn nó
"Đừng nói nữa, quá mất mặt"
"Ta nói nghiêm túc mà, ta khi đi vào nhân gian, lực lượng bị phong ấn, chỉ có thể sử dụng ba thành tu vi."
Diệp Thiếu Dương mặc kệ nó, lấy ra một ít tiền Ngũ đế, đánh về phía nứt đầu, tiền Ngũ đế bay đến trên không, thì hình thành một cái vòng tròn.
Diệp Thiếu Dương lập tức vung lên câu hồn tác, mũi nhọn rơi vào giữa trận pháp tiền đồng, trong miệng thì thầm
"Thiên địa vô cực, tiền tài sinh ảnh!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!