Chương 383: Quỷ ước

Tạ Vũ Tình nghe xong càng thêm khiếp sợ.

Diệp Thiếu Dương lại bổ sung

"Quỷ hút trùng trong cơ thể có một loại năng lượng, có thể làm cho quỷ yêu tăng lên tu vi. Cho nên Hồ Uy mới không ngại cực khổ bố trí nơi này."

Nói đến đây, trong lòng hắn cũng giải trừ một bí ẩn, cho dù nứt đầu quỷ tử là do mười hồn ngưng tụ, khởi điểm tu luyện cũng giống như quỷ yêu, nhưng nó chỉ mới sinh ra mấy năm, lúc trước mình còn suy nghĩ, nó vì cái gì mà có được tu vi cường đại như vậy, nguyên lai là nó mỗi ngày đều ăn một lượng lớn quỷ hút trùng.

Giết người, sau đó dùng nước sông âm phủ chế tạo bạch cốt sinh ra âm thịt, cấp cho quỷ hút trùng ăn, rồi cho nứt đầu ăn quỷ hút trùng …..

Biến thái đến như vậy cũng chỉ có Hồ Uy loại tà tu này mới có thể nghĩ tới.

Tạ Vũ Tình nói

"Ngươi là nói, mỗi lần Hồ Uy tới nơi này là vì đưa đến cái gì hà thủy? Cái nước này không phải ở âm phủ sao, hắn như thế nào có thể lấy được?"

"Đương nhiên là đi quỷ vực lấy, lấy pháp lực của hắn, đi xuống âm phủ thật là dễ dàng."

Diệp Thiếu Dương đánh giá qua ba cổ thi thể kia, ba nữ nhân đều là trên dưới hai mươi tuổi, xinh đẹp như hoa, không khỏi thở dài, nói với Tạ Vũ Tình

"Ngươi nhanh chụp ảnh làm chứng cứ đi, hơn nữa lời khai của tên Vương đầu hói, có thể đem hắn thành người bị tình nghi."

Tạ Vũ Tình vội lấy ra di động, chụp lại ảnh của ba nữ nhân, đem toàn bộ tình huống trong phòng chụp lại, xong việc nhìn ba nữ nhân kìa, hỏi một vấn đề mấu chốt

"Còn ba người …. còn có thể cứu sống không?"

Diệp Thiếu Dương nhìn nàng cười khổ,

"Trên người không có chút thịt nào, đến cả nội tạng đều không có, ngươi còn cảm thấy đây là người sống?"

Tạ Vũ Tình chân chờ nói

"Ta cảm thấy không phải, nhưng là…. khuôn mặt các nàng cùng với người sống giống nhau, có thể động đậy, cho nên… ngươi ý là, các nàng đã là quỷ?"

Phi người phi quỷ

Diệp Thiếu Dương nói.

"Các nàng là hoạt thi, trên đầu bị đổ pháp dược, quỷ hút trùng không dám cắn, Hết loại các loại thi, hành động đều bị đại não chi phối, đại não tổn hại liền lập tức tử vong. Hơn nữa hồn phách các nàng, cũng bị phong ấn trong óc."

Diệp Thiếu Dương nói xong, bàn tay vươn đến chính giữa trán của một nữ nhân, sờ sờ rồi đột nhiên nhẹ nhàng rút ra một cây đinh đồng định hồn.

Đồng đinh rút ra một lúc, có một bóng người hư ảo cũng bay theo ra, rơi trên mặt đất, phủ phục xuống, đổi với Diệp Thiếu Dương dập đầu, dùng âm thanh run run nói

"Đa tạ đại pháp sư cứu ta."

Diệp Thiếu Dương thở dài, nói với Tạ Vũ Tình

"Ghi âm đi, chính nàng nói ra thân thế, cũng tính là các ngươi đi điều tra,"

Tạ Vũ Tình mở ghi âm trên điện thoại, nhìn Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, ý bảo đã chuẩn bị tốt.

"Ngươi tên gì, người ở nơi nào, chết như thế nào? Nói đúng sự thật."

Diệp Thiếu Dương nhìn hồn phách nữ nhân kia nói.

"Ta tên Lưu Xuân Mai, người thôn Hương khê - Lưu trấn đông - Thạch thành. Hôm nay mười chín tuổi, ở phố Nam Cốc làm công cho cửa hàng bán hoa"

Lưu xuân mai thanh âm nghe rất âm lãnh, rõ ràng mang theo vài phần oán khí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!