Mã Thừa tò mò hỏi "Đồ ăn gì đây?"
"Cái gì cũng được, cơm, bánh bao, bánh quẩy sữa bò, mỗi lần một loại, nó thích ăn cái gì, công tử sau này sẽ biết."
"Ách ….
tiểu quỷ mà cũng có khẩu vị?"
Mã Thừa cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Hồ Uy nói "Quỷ cùng người cũng giống nhau, có tính cách bất đồng, nên khẩu vị cũng bất đồng rồi."
"Không phải ngươi nói, nó không phải ăn thật sự sao, ta như thế nào biết được khẩu vị của nó?"
Mã Thừa vẫn khó hiểu hỏi.
Hồ Uy thần bí cười cười "Chờ sau khi nó thông linh, nó tự nhiên nói cho công tử."
Mã Thừa bất đắc dĩ nhún vai,"
Nguyên lai dưỡng tiểu quỷ còn có nhiều học vấn như vậy."
Cố ý nhìn thoáng qua Cổ mạn đồng "Tiểu quỷ này có thể làm người kia thích ta?"
Hồ Uy lắc lắc đầu "Thẳng thắn mà nói, tiểu quỷ cũng như là hộ thân chú, một khi thông linh, có thể làm bảo tiêu tốt hơn là 10 cảnh vệ bình thương, nhưng để cho người khác thích công tử …..
cái này còn phụ thuộc vào đối phương, không riêng gì một bên công tử….."
Mã Thừa nghe thế "Ngươi cứ nói thẳng, cần bao nhiêu tiền?"
Hồ Uy cười ha ha "Mã công tử, chuyện này để sau rồi nói, tí nữa có một cuộc gặp tại phòng khách, tham gia đều là những người đã mua Cổ mạn đồng, sẽ giao lưu chia sẽ kinh nghiệm nuôi tiểu quỷ, công tử có muốn hay không nghe một chút?"
Mã Thừa liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương "Cũng được, nghe thử một chút đi."
Hồ Uy gật gật đầu, đi về phía bình phong bên cạnh vách phòng, ngăn cách với căn phòng phía trước, hình thành nên 1 căn phòng bí mật, đưa Mã Thừa cùng Diệp Thiếu Dương vào bên trong.
"Bọn họ nếu biết có Mã công tử ở đây, lúc nói chuyện sẽ không tự nhiên, ở trong này có bình phong che lại, tí nữa đèn bật lên, các người có thể nhìn ra bên ngoài, nhưng bên ngoài sẽ không có nhìn thấy gì ở bên trong này, hai vị có thể 1 bên uống trà, nghe bọn họ nói chuyện phiếm."
Mã Thừa gật gật đầu, đối với an bài này cảm thấy rất vừa lòng.
Lúc này, Trang Vũ Ninh vừa ở trong Thạch thành tham gia xong cuộc họp mặt, vì trận chung kết nửa tháng sau làm chuẩn bị, không đến một giờ thì kết thúc, được fan hâm mộ hộ tống ra xe, vào xe ô tô của mình, thì có người ngồi đó, hắn là người đại diện cũng là trợ thủ lái xe cho nàng "Trưa hôm nay, có nhi tử của nhà tài trợ chính mời cô ăn cơm, có đi hay không?"
lái xe hỏi.
"Không đi"
Trang Vũ Ninh nói từ chối.
Lái xe không có nói gì nữa.
Khi đi tới cổng, Trang Vũ Ninh nói với lái xe "Ngươi xuống xe đi, ta muốn chính mình tự lái xe về."
Lái xe buồn bự nhìn nàng "Ta đưa cô trở về được mà."
Trang Vũ Ninh "không được, vì chuyện kia, nên ta cũng không muốn đi cùng với ai, tránh liên lụy đến họ"
Lái xe mơ hồ biết là chuyện gì, cũng không có hỏi nhiều, đem xem tấp vào lề dừng lại, xuống xe dặn nàng vài câu, sau đó bỏ đi.
Trang Vũ Ninh lúc đang lái xe, thì di động vang lên, cầm lên xem qua, thì thấy ngơ ngẩn cả người, là Kiều Lệ Na gọi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!