Diệp Thiếu Dương nghe thế cảm thấy không được thỏa mái "Ta nói rồi, ta là lấy tiền mà làm việc, Trang tiên sinh ngươi không cần nghĩ quá nhiều, nếu ngươi còn nói cái này, ta đi ngủ đây."
"Ha ha, vậy nói cái khác, cái khác."
Trang thái cười cười "Diệp Thiếu Dương, ngươi đến từ Mao sao đúng không, Ngươi là người ở đó?"
"Không phải, ta là người Dự Châu, Hoài Thượng huyện"
"Tuổi của Diệp tiên sinh, chắc cha mẹ vẫn còn chứ?"
Diệp Thiếu Dương mày nhăn lại "Ngươi hỏi chuyện này làm gì?"
"Ha ha, chỉ nói chuyện phiếm mà thôi ….."
"Đổi chủ đề đi, không nói chuyện này nữa."
Diệp Thiếu Dương cầm chén trà, uống một ngụm Trang thái nói cái vấn đề tiếp theo, thiếu chút nữa hắn phun ra nước trà mới uống "Diệp tiên sinh chưa kết hôn đúng không?"
Diệp Thiếu Dương rốt cuộc hắn cũng hiểu ra vấn đề, mở to hai mắt nhìn hắn "Sao, ngươi tính làm mai cho ta?"
Trang thái cười cười, ngẩng đầu nhìn con gái, "Chuyện này, ta cũng không nói gì, là chuyện của những người trẻ tuổi."
Ý tứ rất là rõ ràng, Trang Vũ Ninh mặt đỏ lên,"
Ba ba đừng có nói bậy, Thiếu Dương ca, đã có bạn gái, là tiểu thư Thạch thành Chu gia, gia cảnh cũng là đệ nhất Thạch thành."
Trong mắt Trang thái toát lên vẻ thất vọng, Diệp Thiếu Dương vội xua tay "Đừng nói bậy, ta cùng nàng cũng chỉ là bạn bình thường, quan hệ tốt chút thôi."
"Như vậy à"
Trong lòng Trang Thái lại có hy vọng, chầm chậm nói "Kỳ thật nhà giàu có rất nhiều quy củ, hơn nữa còn phải ở rể, thực dễ bị xem thường, Diệp tiên sinh ngươi nói có đúng không, chúng ta chỉ là trung lưu, nhưng rất là thoải mái….."
"Dừng, dừng lại!"
Diệp Thiếu Dương liên tục xua tay, "Ta chỉ lo bắt quỷ, cũng không có tặng kèm tình cảm, việc này đưng có tìm ta, ta đi ra ngoài đi dạo một chút, cha con ngươi nói chuyện đi."
Nói xong không ngừng chạy xuống lầu.
Nhìn Diệp Thiếu Dương xuống lầu, Trang Vũ Ninh trừng mắt Trang thái một cái, tức giận nói "
Ba ba ngươi sao lại nói vậy, Thiếu Dương ca khẳng định sẽ giúp ta, người không cần phải làm vậy"
Trang thái "Ta mà cần đem nữ nhi của mình đi lung lạc hắn sao? Ta thật sự cảm thấy hắn rất được, đáng giá cho ngươi phó thác cả đời."
Trang Vũ Ninh dậm chân, dỗi nói " Chuyện của mình, ta không cần ba ba an bài, ngươi làm như vậy sẽ dọa người ta bỏ đi!"
Trang Thái cười ha ha "Tính cách của con, ta sao không biết, nếu dựa vào con, chắc một vạn năm nữa cũng không dám thổ lộ."
Trang Vũ Ninh âm thầm thở dài "Hiện tại con không có nghĩ đến chuyện đó, chờ vượt qua chuyện này rồi nói sau."
Nhắc tới chuyện này, Trang thái cau mày, lẩm bẩm nói:"
may mắn là có Diệp tiên sinh ở đây, nếu không nhà của ta lần này nguy rồi."
Từ biệt thự đi ra, Diệp Thiếu Dương đi đến tiệm của lão Quách, lúc trước chiến đấu, một ít pháp khí đã dùng hết, nền cần bổ xung một ít.
Vừa vào cửa, lão Quách đang vẽ người giấy, nhìn thấy hắn đến liền gào lên "Tiểu sư đệ ngươi đến thật đúng lúc, ngươi mau đem cái quỷ phó của ngươi đi, ta không chịu nổi nữa, hương nến của ta đều bị nó ăn sạch."
"Quỷ phó của ta?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!