Diệp Thiếu Dương gật gật đầu,
"Đây là giải thích duy nhất ta có thể nghĩ đến."
"Nếu thật sự là vậy, ngươi có thể đánh lại hắn không?"
Thử xem đã
Diệp Thiếu Dương nhún vai.
Đừng thử xem
Mã Thừa nghe xong liền nóng nảy,
"Ta hiện giờ cũng bị ngươi kéo xuống nước, ngươi đánh không thắng, thì ta cũng thảm rồi, nhớ kỹ là ta đang giúp ngươi, ngươi không thể bỏ lại ta."
Diệp Thiếu Dương cười nói,
"Ngươi cũng có thời điểm biết sợ"
Mã Thừa nhún vai,
"Ở thạch thành, mặc kệ quan trường hay là gì, ta đều không sợ người nào, nhưng đối pháp sư lại không giống, những pháp thuật gì đó, ta là một người bình thường không kháng được, cho nên, ngươi ráng tiêu diệt hắn, nếu ngươi thất bại, thì ta là người đầu tiên phế ngươi."
Diệp Thiếu Dương xem hắn thật khẩn trương lên, cảm thấy thật buồn cười,
"Yên tâm đi, nếu ta thất bại khắng định là bị giết rồi, khỏi cần ngươi động thủ, bất quá lúc đó ngươi cũng không có khác biệt lắm, haha."
Mã Thừa á khẩu, hồi tưởng những trải qua khi còn ở trong tiệm thuốc, nhíu mày nói
"đúng rồi, lúc cuối chúng ta gặp phải một tên Tứ bào pháp sư, hắn cũng là pháp sư?"
Nhắc tới Tứ bảo pháp sư, Diệp Thiếu Dương cười không nổi, gật đầu nói
"Gia hỏa này ta đã gặp qua, cũng là một tên lợi hại, nhưng không biết vì gì hắn lại đồng lõa với Hồ Uy, Quách sư huynh của ta cũng có giao tiếp với hắn, đợi lát nữa tìm hắn hỏi một chút."
"Hồ Uy, dưỡng quỷ sư sau lưng Hồ Uy, còn có tên tà linh bạch y ngươi nói, hiện ta nhiều thêm một tên pháp sư, chúng ta bên này … liền chỉ có ngươi? Ngươi có hay không nhờ mấy pháp sư lợi hại hỗ trợ, tiền ta có thể ra được, ta cũng không muốn bị ngươi hại chết."
"Tạm thời chưa cần, ngươi liền theo kế hoạch của ta mà làm là được, ta cam đoan ngươi sẽ không xảy ra chuyện gì"
Diệp Thiếu Dương kiên định nhìn hắn gật gật đầu nói.
Hắn tự tin, thì cũng làm cho Mã Thừa có thêm tự tin, Nghĩ nghĩ nói
"Hồ Uy đã lấy tiền của ta, nên hắn cũng tin tưởng quan hệ cùng ta, việc này liền dễ làm, ta hiện chờ hắn liên hệ lại, sau đó sẽ báo cho ngươi."
Diệp Thiếu Dương đem da mặt kéo xuống, gãi gãi gương mặt, nói có chút ngứa.
Mã thừa nhìn cái tấm mỏng giống như da mặt người trong tay hắn, nói
"còn có thể sử dụng sao?"
"Đương nhiên là có thể, bằng không ta hao phí công sức như thế chả lẽ dùng một lần?"
Diệp Thiếu Dương nói rồi sao đó thật cẩn thận đem da mặt cuốn lại, nhét vào cái bình nhỏ, đậy nắp cất vào trong ba lô, ra phía trước thay lại y phục, kêu Mã Thừa chở đến chỗ thuê đồ để trả, cảnh giác nhìn ngó khắp nơi, thấy không có vấn đề gì, lúc này mới đi xuống xe rời đi.
Lên taxi trở lại biệt thự, Diệp Thiếu Dương dùng chìa khóa của mình mở cửa, đi đến lầu hai, phát hiện Trang Vũ Ninh không có nhà, vì thế trở lại phòng ngủ, gọi điện thoại cho lão Quách, dò hỏi hắn về lai lịch của Tứ Bảo pháp sư.
Hắn nhớ lão Quách cùng mình đã nói qua, Tứ Bảo pháp sư có nhờ hắn thuê nhà giùm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!