Chương 320: Huyết thi vẩy cá (1)

Hai người Hồ Uy đã rời đi mười mấy mét, đứng song song nhau dưới một tán cây không chút động đậy.

Họ làm gì vậy? Kỳ Thần buồn bực nói.

"Đừng quan tâm bọn họ, chúng ta cứ thủ ở đây, chỉ cần không có ai bước vào bên trong tiệm thuốc là được." Tạ Vũ Tình hít một hơi rồi nói,

phía sau câu nói đó là một hàn ý không rõ ràng.

Lúc này, trong tầng hầm, Diệp Thiếu Dương đang dùng Mao Sơn diệt linh đinh để cắt một vật hình trụ được bọc bằng da người, ở giữa là một cây

gỗ thô màu đỏ được đánh trơn bóng, trên bề mặt còn dính vài vệt máu.

"Nhìn rõ hết chưa, các cậu biết cái này để làm gì không?" Diệp Thiếu Dương chỉ vào cây gỗ thô rồi hỏi hai người bên cạnh.

"Cái này... dùng để gia công Cổ Mạn Đồng?" người vẫn luôn bị sợ hãi

quấy rối, không dám nói chuyện

-Trang Vũ Ninh nay đã mở miệng ra hỏi.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nhìn xung quanh, cảm khái lắc đầu.

"Trước đó tôi đã nói nơi này là phòng gia công Cổ Mạn Đồng, xem xét hết một lượt thì tôi cũng đã biết được đại khái toàn bộ quy trình này rồi. Trước tiên không biết thông qua cách gì, sau đó lấy được thi thế, lột da ra, dán lên những tấm gỗ thô, rồi nhún, rửa định kỳ bằng máu tươi..."

Nói đến đây, Diệp Thiếu Dương dùng Mao Sơn diệt linh đinh cắt một

miếng da người được bọc lên một cây gỗ thô khác, lập tức có một lượng

nhỏ máu tươi chảy ra.

"Làm như vậy là để cho gỗ hấp thu huyết khí, tôi vừa thấy rồi, những cây gỗ thô này đều là loại có linh tính mạnh nhất"Du mộc hấp huyết, tất sinh yêu tà

"câu này chính là nói huyết chôn cất nuôi thi. Nói đơn giản thì là đem người chết chôn dưới cây du, dùng máu tươi tưới lên. Những xác chết này sau bảy bảy bốn chín ngày tất sẽ thành thi sát."

"Mà Hồ Uy này lại giúp người khác dùng máu người để tưới vào gỗ để làm nên Cổ Mạn Đồng nuôi tiểu quỷ, tuy cách làm không giống nhưng hiệu quả tương đương. Những tiểu quỷ như vậy lại được dùng máu tươi thịt sống để nuôi dưỡng, hơ hơ, trở thành lệ quỷ chỉ đơn giản là chuyện nửa phút..."

Hai người Tiểu Mã nghe đến rét run cả người.

Tiểu Mã vò vò tóc, lẩm bẩm nói

"Tiểu quỷ đáng sợ đến vậy mà cũng thật là có người dám nuôi sao?"

"Tại sao lại không? Tiểu quỷ như vậy tu vi cao, bản lĩnh cũng rất lớn, khả năng hoàn thành được nhiều việc. Đương nhiên, giá cả phải trả cho người nuôi cũng sẽ càng cao."

Tiểu Mã lại vò vò tóc, tiện thể xoa xoa da đầu, nói

"Vậy nếu như người nuôi quỷ lỡ như bị chết thì sao, sau đó những tiểu quỷ đó phải thế nào?"

"Trở thành lệ quỷ vô chủ, tiếp tục tu tà." Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai,

"Nhân gian có rất nhiều quỷ lợi hại, thật ra đều là do con người tạo thành. Tự bọn nó đi vào con đường tu tà thì chỉ có một bộ phận nhỏ mà thôi."

Tiểu Mã lại một lần nữa vò tóc, dịch chuyển vị trí một chút, nói

"Vì vậy trách nhiệm của pháp sư chúng ta, không chỉ đấu với quỷ mà còn phải đấu với người?"

Phải, làbọn tôichứ không phảibọn cậu

", không liên quan gì đến cậu cả. Tôi nói này, cậu không có việc gì làm cứ dời qua dời lại, lại còn vò tóc liên tục để làm gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!