Chương 316: Cái bọc da người

"Lão ta chỉ đang thuận theo lối sống sinh hoạt hàng ngày lúc còn sống, buổi tối thì cứ nằm xuống giường nhưng không nhất

định phải là ngủ, chỉ là đang luyện hóa lại quỷ khí đã được hấp thụ ban

sáng."

Tiểu Mã lắc lắc đầu, "Nghe không hiểu."

Diệp Thiếu Dương lấy ra âm dương la bàn, cắt đầu ngón tay điểm lên

một giọt máu. Ngay lập tức một đạo ánh sáng tím hiện lên, những kí hiệu

trong la bàn bắt đầu xoay vòng vòng theo các hướng khác nhau.

Không chỉ có một mình Trang Vũ Ninh kinh ngạc mà Tiểu Mã cũng là lần

đầu tiên chứng kiến hiện tượng kì lạ này, hiếu kì hỏi: "Như vậy là sao?"

"Đang tìm kiềm nguồn quỷ khí, xem xem đó là thứ quỷ gì. Nếu như có

tầng hầm ở dưới thì cũng nhất định là ở nơi này". Diệp Thiếu Dương nói

xong, đưa đèn u minh cho Tiểu Mã để hắn cầm sau đó trên tay cầm la bàn

đi theo chỉ dẫn, dần dần tiến về phía trước.

Lối đi một màu đen kịt, tĩnh mịch, ánh đèn u ám lại đem hết thảy

chung quanh bịt kín thành một màu ánh sáng xanh lục, làm hiện ra một bầu không khí ngột ngạt.

Tiểu Mã thì còn đỡ một chút, Trang Vũ Ninh chỉ mới đi tới nơi như thế này cũng đã vô cùng sợ hãi, hai tay nắm chặt lấy cánh tay của Diệp

Thiếu Dương không kiềm chế được hơi dùng lực một chút.

Cánh tay của Diệp Thiếu Dương bị cô bóp chặt nên bắt đầu thấy đau,

nhớ lại Châu Thanh Như và Tạ Vũ Tình cũng đã làm tương tự như vậy, có

chút buồn bực, sao các em gái lại giỏi việc này như vậy, không thể đổi

phương pháp khác để giải quyết nỗi sợ hãi sao?

Đi lên phía đầu đến trước một cánh cửa gỗ, cũng đều tương tự như vậy, không có khóa. Diệp Thiếu Dương đẩy nhẹ để Tiểu Mã đánh đèn đi một lần, khắp nơi đều là giá hàng, phía trên bày đủ loại thuốc đông y. Diệp

Thiếu Dương tùy tiện xem xét cũng chẳng có gì đặc biệt, thế là dựa vào

sự chỉ dẫn của kim la bàn, đi qua lớp lớp giá hàng đến một phía góc của

căn phòng.

Chỗ này không có giá hàng, chỉ có một cái quầy thấp dựa vào tường,

phía trên bày một pho tượng, một lư hương, một mâm cúng, hai hồng trụ.

Pho tượng là một ông lão mày dài râu đậm, ngũ quan hài hòa, một tay đang nâng một món đồ, tay khác đang vuốt râu.

Tiểu Mã chau mày, hỏi: "Nơi này tại sao lại còn cúng Thần Tài chứ?"

Diệp Thiếu Dương liếc hắn "Cậu dựa vào đâu mà nhìn ra ông ta là Thần Tài?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!