Chương 261: Nhân gian thật đẹp

Dịch giả: Bất Lưu Danh

Nàng vẫn bộ dáng đó, chỉ có điều ánh mắt nàng đã không còn trong trẻo nữa, mà bị che bởi một tầng mây đen đầy phức tạp.

Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài.

Đợi một lúc, Tạ Vũ Tình tới, trong tay nàng cầm hai chiếc đèn pin to. Sau đó nàng liên mồm giới thiệu hai chiếc đèn pin này lợi hại như thế nào. Diệp Thiếu Dương nghe không hiểu mấy thuật ngữ này, hắn tìm hai miếng vải đỏ rồi bịt lên phía trước đèn pin.

Chuẩn bị tất cả công cụ đâu vào đó, Diệp Thiếu Dương nhìn mọi người xung quanh. Cuối cùng hắn đưa ánh mắt lên khuôn mặt Tiểu Tuệ, rồi hỏi nàng:

"Em chuẩn bị xong chưa?"

Tiểu Tuệ gật đầu.

"Được rồi, vậy đêm nay chúng ta sẽ qua đó, diệt gọn Thất Bà Bà luôn!"

Diệp Thiếu Dương vừa dứt lời, mấy người Tạ Vũ Tình lập tức thoáng chút kinh ngạc:

"Tại sao phải là nửa đêm, không phải ngươi nói buổi tối âm khí nặng hơn, chẳng phải quỷ hồn sẽ càng lợi hại hơn sao?"

Tạ Vũ Tình khó hiểu hỏi hắn.

"Là như thế này, mười hai canh giờ mỗi ngày là một chu thiên tuần hoàn của Âm Dương nhị khí. Giờ Ngọ dương khí mạnh nhất, sau đó sẽ yếu dần. Tới giờ Tý canh ba, cũng chính là lúc nửa đêm khoảng mười hai giờ, dương khí yếu nhất và âm khí mạnh nhất.

Nhưng mà hai cực âm dương tương hỗ tương sinh, cực âm phản cực dương. Làm phép lúc nửa đêm mười hai giờ, dùng âm khắc âm, trái lại sẽ cho hiệu quả tốt nhất.

"Tiểu Mã chen vào một câu:"Tôi hiểu rồi, giống như âm nhân âm bằng dương trong toán học đúng không?

"Chu Tĩnh Như nhìn Diệp Thiếu Dương rồi nói:"Vậy vẫn còn thời gian, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi.

"Nói xong nàng còn cố ý kéo tay Tiểu Tuệ:"Cùng đi nhé"

Tiểu Tuệ cũng không có ý kiến.

Ngay sau đó Chu Tĩnh Như đặt một phòng ở nhà ăn rồi đưa mọi người cùng đi.

Bởi vì buồi tối còn phải làm phép, cần phải tuyệt đối tập trung tinh thần, nên bữa tối mọi người không uống rượu. Trong lòng mỗi người đều có cảm giác cấp bách trước cuộc đại chiến, mọi người không nói gì, ngay cả Tiểu Mã cũng khá là im lặng.

Ăn được nửa tiếng đồng hồ, Tiểu Tuệ nâng chèn trà lên, nàng nhìn mọi người rồi nói:

"Có lẽ đây là bữa cơm cuối cùng của em với mọi người rồi, em lấy trà thay rượu, kính mọi người một ly."

Mọi người nghe xong lời này đều có chút thương cảm, tất cả đều im lặng nâng ly trà lên rồi uống một ngụm.

Ăn cơm xong, mọi người trở về phòng thu dọn đồ đạc một lát. Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình đem theo súng chu sa đã lâu không dùng tới và tất cả đạn. Sau đó mọi người liền xuất phát, Lão Quách và Chu Tĩnh Như mỗi người lái một chiếc xe.

Lúc Chu Tĩnh Như lên xe, vừa lúc có hai cô gái bước ra từ trong quán rượu. Vừa nhìn thấy nàng lập tức tiến đến chào hỏi, một người trong đó nhìn lướt qua mấy người trong xe rồi nói với Chu Tĩnh Như:

"Nhiều người như vậy, mấy người Tiểu Như tỷ đi chợ đêm à, đi nhảy hay là ăn khuya vậy? Cho bọn em đi với nhé"

Tiểu Mã từ ghế sau thò đầu lên rồi trêu:

"Chào em gái, bọn anh đi bắt quỷ, cùng đi nhé"

Hai cô gái vừa nghe xong liền hưng phấn nhảy lên:

"Có phải chơi trò triệu linh không ạ, em muốn đi, em muốn đi...."

Chu Tĩnh Như tìm lý do ứng phó xong xuôi liền lái xe rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!