*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Mã suy nghĩ một chút, hỏi: "Tiểu Diệp tử, có phải tại cậu vào được cho nên kéo cả tôi vào cùng hay không?"
Diệp Thiếu Dương lắc đầu: "Không đâu, tôi mở Thiên Nhãn Thông mới vào được đấy, nếu có thể kéo người khác vào cùng thì tôi giỏi quá rồi.
Mà cậu có thể vào được đây thì chỉ có một khả năng… Cậu có cơ duyên nào đó với chỗ này!"
"Cơ duyên gì?".
"Ai mà biết!". Hai người đều trầm mặc một hồi, Diệp Thiếu Dương nói: "Đừng để ý, dù gì cậu cũng đã vào đây rồi, đi theo tôi!"
Nói xong, hắn dựa theo kế hoạch lúc trước mà đi về hướng ngược lại ngọn núi. Tiểu Mã lập tức chạy theo, nói rằng: "Tiểu Diệp tử, không gian này… lớn như vậy, làm sao có thể tồn tại trong một khối Thiên Sư Bài?".
"Tất cả là do chủ nhân của Thiên Sư Bài dùng thần thức để tạo nên không gian tinh thần, tuy nhiên chỉ là hư ảo.".
"Cái này... Vì sao chúng ta có thể đi trong không gian hư ảo?". Tiểu Mã dậm chân: "Cậu xem mặt đất và những thứ khác ở đây đi, vì sao tôi lại cảm thấy giống như đang ở thế giới thực?".
"Cậu khờ hay là ngu thật vậy?". Diệp Thiếu Dương bị cậu hỏi đến mức phiền phức, tiến về phía cậu nói: "Thân thể của cậu đang ở bên ngoài, chỉ có thần thức – còn gọi là linh hồn tiến vào được đây, chính cậu ở đây cũng là hư ảo, giống như đang nằm mơ thôi, có hiểu chưa?".
"Ặc...". Tiểu Mã gãi đầu một cái: "Phải mà lúc đầu nói như vậy thì tôi đã hiểu rồi!".
Diệp Thiếu Dương cảm thấy buồn bực, tại năng lực hiểu biết của cậu có giới hạn thì có, còn trách tôi không giải thích rõ?
Tiểu Mã: "Vậy còn cái…".
Diệp Thiếu Dương lập tức nắm lấy cổ áo cậu, cả giận nói: "Sao cậu thắc mắc nhiều quá vậy, cậu là Đường Tăng hả, cậu có nghĩ đến cảm nhận của tôi không?
Từ giờ trở đi, cấm cậu hỏi bất cứ vấn đề gì nữa!".
Tiểu Mã nhìn chằm chằm vào hắn, kinh ngạc một lúc, sau đó mới lúng túng cười nói: "Rồi rồi, tôi sẽ không hỏi bất cứ vấn đề gì nữa, tôi chỉ đi theo cậu thôi, được chưa. Aizzz, bây giờ chúng ta đi đâu?".
Diệp Thiếu Dương sa mạc lời.
Cả hai đi về phía trước không đến 100m thì đã đến cuối đường, phía trước xuất hiện một mặt nước vô tận. Diệp Thiếu Dương đứng bên bờ, đưa mắt quan sát, nói: "Đây là Vô Căn Hải, là không gian tu sĩ dùng để khung định tinh thần, vô cùng vô tận, cũng có thể nói là hoàn toàn không tồn tại".
Nói xong hắn đi dọc theo bờ nước, Tiểu Mã theo sát phía sau.
Đi chừng mười phút đồng hồ, cả hai đã vòng qua được bên kia núi, dọc theo đường đi không thấy gì hết, Diệp Thiếu Dương thầm nghĩ, xem ra không gian này được tạo ra để phô bày ngọn núi phía trước, vì vậy liền dẫn Tiểu Mã đi tới đó.
Hắn đánh giá kích thước của không gian một chút, trong lòng rung động không ngớt: Có thể dùng thần thức xây dựng ra một cái không gian lớn như vậy, có thể thấy pháp lực của vị Thiên sư kia cao cường đến mức nào.
Ở chính diện ngọn núi có một thềm đá cổ xưa thông đến trên núi.
Tiểu Mã không khỏi cảm thán: "Trí tưởng tượng của vị thiên sư ấy thật phong phú. Cậu xem hình dáng của thềm đá này đi, phía trên có rêu xanh, hai bên còn có trúc xanh và hàng thông, giống y như thật.".
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: "Đây không phải là tưởng tượng ra mà là một thế giới chân thực tồn tại trong trí nhớ của ông ấy, khắc sâu vào thần thức, sau đó tái hiện lại hình ảnh mà thôi, tựa như bảo cậu nhớ lại hình ảnh của nhà cậu, cậu chắc chắn cũng không tốn chút công sức.".
Tiểu Mã khiếp sợ nhìn bốn phía, nói rằng: "Ý cậu là ở thế giới thực cũng có một chỗ giống như vậy, đó là chỗ nào?"
Bởi vì Tiểu Mã nãy giờ không hé răng cho nên Diệp Thiếu Dương cũng đã quên mất không cho cậu hỏi, bèn trả lời: "Tôi nào biết, tôi chưa từng tới đây!".
Ngọn núi không cao, hai người bước khoảng chừng mười bậc thềm thì đã lên đến đỉnh núi. Trên đỉnh núi có một ngôi nhà kiến trúc cổ kính, mái vòm cong cong, cánh cổng dựng đứng như cổng chùa, phía trên cao có viết ba chữ Triện đã hoen màu.
Diệp Thiếu Dương từ nhỏ đã xem tất cả các sách cổ trên Mao Sơn cho nên rất quen thuộc với chữ Triện, vì vậy liền cất tiếng đọc: "Thanh Thiên Quan!". (1)
(1) Quan: đạo quán – xem chú thích bên dưới.
Phía sau này là một đạo quán (2)! Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh đại ngộ, Thanh Thiên Quan này rất có thể chính là nơi vị Thiên sư lúc sinh tiền đã tu luyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!