Chương 162: Tươi đẹp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ối, sao có thể như vậy?". Tiểu Linh kêu lên thất thanh.

Diệp Thiếu Dương hỏi:

"Hắn nằm như vậy đã bao lâu rồi?"

"Từ lúc gặp chuyện không may đến nay đã hơn một tháng, ban đầu chỉ là cảm lạnh nóng sốt, uống thuốc không thấy khá lên, sau lại càng ngày càng nghiêm trọng, ngay cả lời cũng không nói được.

Gia đình dẫn anh ấy đi rất nhiều bệnh viện lớn nhưng không tìm ra nguyên nhân, sau đó có mời mấy Âm Dương tiên sinh đến xem thì bọn họ đều nói...

". Trong mắt của Tiểu Linh lộ ra sự sợ hãi, thấp giọng nói:"Có một con quỷ bám vào trên người anh ấy, tu vi quá mạnh, không có cách nào đuổi đi.

Diệp tiên sinh, có phải như vậy không?

"Diệp Thiếu Dương làm thinh không nói gì, nắm lấy cánh tay nóng hổi của Lý Nhạc Thanh, thả một luồng cương khí vào trong cơ thể của hắn, lông mày lập tức nhăn lại, buông tay ra, buồn bực nói:"Không lý nào lại như vậy!

"Tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn hắn, không dám lên tiếng. Diệp Thiếu Dương nhìn người thiếu phụ đang bưng một cái bát đứng bên cạnh, hỏi:"Vị này chính là...Đây là người giúp việc chuyên biệt được mời tới để chăm sóc anh ấy, Ngô đại tỷ.

". Tiểu Linh giới thiệu. Diệp Thiếu Dương đứng lên, đi tới trước mặt Ngô đại tỷ, lấy cái bát từ trong tay cô ấy, nhìn nước canh bên trong, nói rằng:"Đây là canh cho bệnh nhân ăn?

"Ngô đại tỷ gật đầu. Diệp Thiếu Dương bưng lên uống, một màn này làm tất cả mọi người sợ ngây người, Tiểu Linh chạy tới gấp gáp giật lấy cái bát:"Ôi ôi, Diệp tiên sinh, nếu như ngài đói thì cứ nói, tôi đi chuẩn bị cơm canh cho ngài ăn, đây là canh cho bệnh nhân mà, anh ấy đã uống hơn một nửa rồi, không tốt đâu...

"Diệp Thiếu Dương uống một ngụm xong liền tặc lưỡi, hỏi rằng:"Canh này ai nấu?Tôi nấu!

". Tiểu Linh khẩn trương nhìn hắn:"Có... có chuyện gì sao?Nấu bằng nguyên liệu gì?Quả nhãn và hạt sen, còn có một chút chà bông.

"Diệp Thiếu Dương liền nói:"Đưa chà bông cho tôi xem!

"Tiểu Linh không biết vì sao hắn lại đưa ra yêu cầu kỳ quái như vậy, nhất thời có chút ngơ ngẩn. Lý Vĩ đứng một bên nhắc nhở:"Diệp tiên sinh tự có sắp xếp, kêu em lấy thì mau đi lấy đi!

"Tiểu Linh bước nhanh rời phòng, một lát sau, cô cầm một hộp chà bông trở về. Diệp Thiếu Dương bốc lên một miếng, nếm thử, hỏi:"Ngoại trừ mấy nguyên liệu này ra, trong canh không còn thứ gì khác có đúng không?

"Tiểu Linh do dự gật đầu. Diệp Thiếu Dương trầm ngâm trong chốc lát, nhìn mọi người, sau đó nói rằng:"Hôm nay mệt rồi, ngày mai tính tiếp. Tiểu Linh tẩu tẩu, nhà các người có đủ phòng không?Có có có, để tôi đi thu dọn cho các vị!

"Tiểu Linh nói xong xoay người định rời đi, Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn cô, nói rằng:"Bảo người giúp việc đi thu dọn, những người khác cũng ra ngoài trước, tôi có mấy lời muốn nói với Tiểu Linh tẩu tẩu.

"Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết hắn có ý định gì, có điều bọn họ không dám hỏi nhiều, dưới sự hướng dẫn của cô giúp việc, tất cả lên phòng khách trên lầu nghỉ ngơi."Diệp tiên sinh, ngài có gì cần nói với tôi ư?

". Đợi mọi người đi rồi, Tiểu Linh mới nhìn Diệp Thiếu Dương, kinh sợ hỏi. Diệp Thiếu Dương cầm bát canh đưa đến trước mặt cô, nói rằng:"Cô nếm thử chưa?Ối, tôi... không dám.". Tiểu Linh lập tức biến sắc.

Diệp Thiếu Dương cũng không ép người, buông bát xuống, đứng lên, cười cười nhìn Tiểu Linh, đi ra ngoài cửa.

Tiểu Linh tự mình thu dọn một căn phòng cho Diệp Thiếu Dương nghỉ ngơi, giường đệm mềm mại, chăn gối mới tinh, hệt như một căn phòng của khách sạn cao cấp.

Mệt mỏi một ngày đêm, Diệp Thiếu Dương chẳng muốn làm gì nữa, cởi quần áo, chui vào trong chăn ngủ.

Đột nhiên bên ngoài có người gõ cửa, Diệp Thiếu Dương đứng dậy mở cửa ra, một mùi thơm lập tức phả vào mặt.

Lại là tiểu Linh!

Cô.... Diệp Thiếu Dương chỉ vừa nói một chữ đã bị Tiểu Linh dùng ngón tay bịt miệng lại, xoay người đóng cửa, thấp giọng nói rằng:

"Diệp tiên sinh, tôi tìm ngài có chút chuyện!"

Chuyện gì?. Diệp Thiếu Dương muốn bật đèn thì bị cô ngăn cản, kéo cánh tay của Diệp Thiếu Dương, đi tới trước giường, ngồi xuống, thẹn thùng nhìn hắn.

Diệp Thiếu Dương không biết cô có chủ ý gì, nói rằng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!