Tác giả: Hứa Bán Tiên
Edit: Cánh Cụt
Mạnh Nhất thấp thỏm bất an tới lúc tan làm, sau khi dọn dẹp đồ rồi xuống tầng cậu vẫn luôn suy nghĩ, không biết Chu Lâm còn giận cậu không, có tới đây đón cậu không.
Nếu còn đang nổi nóng thì cậu có nên chủ động một chút không, làm một vài điều gì đó, giúp đối phương bớt giận.
Mạnh Nhất hơi mờ mịt, cậu chưa từng lo được lo mất quá như vậy với một người nào đó, cậu rất để ý đến cảm nhận của Chu Lâm, sợ tình cảm bọn họ vừa mới tạo lập sẽ bị ảnh hưởng.
Mạnh Nhất sâu sắc mà ý thức được, hoá ra so với tưởng tượng của mình thì cậu càng thích Chu Lâm.
Thang máy xuống đến tầng 1, Mạnh Nhất ra khỏi thang máy theo dòng người, xa xa thấy xe Chu Lâm xe dừng ở ngoài office building, rốt cuộc Mạnh Nhất cũng nhẹ nhàng thở ra.
Chú bảo vệ ở cửa đang đuổi Chu Lâm đi, mắng hắn qua cửa kính: "Ở cửa không thể dừng xe, mau lái xe đi!"
Chu Lâm hạ cửa xe xuống, đầu thò ra từ bên trong, cười ha ha nói: "Cháu đi ngay ấy mà, chú cứ châm chước một chút, hôm nay người yêu cháu thân thể không thoải mái, cháu không thể để cậu ấy di chuyển nhiều được."
Bảo vệ nghe xong không mắng nữa, vẻ mặt có vẻ rung động, thái độ mềm mại hơn nói: "Vậy cậu di chuyển sang bên chút đi, đừng chắn xe người khác, không được quá năm phút!"
Chu Lâm liên tục nói vâng, vừa định dịch xe thì Mạnh Nhất chạy đến.
"Ngại quá, chũng cháu đi đây ạ."
Bảo vệ nhìn Mạnh Nhất lại nhìn Chu Lâm, tức giận, cao giọng mắng: "Không phải bảo là người yêu của cậu à, sao lại là nam?!"
Mạnh Nhất mau mở cửa xe vào trong, thúc giục Chu Lâm: "Đi mau đi mau."
Chu Lâm nói: "Không vội em cứ chậm một chút."
Mạnh Nhất cài dây an toàn, nhìn Chu Lâm khởi động xe, ra khỏi tầm mắt của bảo vệ, nhỏ giọng nói: "Em còn nghĩ anh sẽ không tới."
Chu Lâm nghe vậy kinh ngạc mà nhìn Mạnh Nhất một cái, nói: "Sao lại thế? Em không tiện đi đường, đương nhiên phải đến đón em."
"Nhưng buổi sáng……"
"À đây! Anh định nói cho em một tin tốt." Chu Lâm hưng phấn nói, "Hôm nay anh đi kí hợp đồng với nền tảng livestream!"
"A?" Mạnh Nhất chưa kịp phản ứng.
Chu Lâm vừa lái xe vừa thao thao bất tuyệt nói với cậu: "Sáng hôm nay khi anh mới đi ra từ công ty em, đã nhận được điện thoại từ nền tảng livestream gọi đến, nói hiện tại số fans của anh đã hơn mười vạn, có muốn ký hợp đồng với bọn họ không. Anh nói để suy xét, sau đó bọn họ mời anh đến công ty, cho anh xem hợp đồng, buổi chiều đưa anh đi tham quan văn phòng của bọn họ. Anh có nói với em, anh có gặp được vài chủ phòng cod trăm vạn fans, rất giỏi, nhưng không đẹp trai bằng anh.
Nhất Nhất, nói không chừng về sau anh còn nổi hơn bọn họ."
Mạnh Nhất ngơ ngác nghe, sau khi nghe xong một hồi lâu, mới lẩm bẩm mà nói câu: "Hoá ra là vì chuyện này."
Chu Lâm thấy cậu không hứng thú lắm, hỏi: "Sao vậy?"
Mạnh Nhất cúi đầu: "Em còn tưởng anh giận."
"Tức giận cái gì?"
"Coi anh là 0."
Chu Lâm ngây ngẩn cả người.
Vừa vặn phía trước đang kẹt xe, Chu Lâm chậm rãi ngừng xe lại, quay đầu nói với Mạnh Nhất: "Việc nhỏ mà thôi, anh không để ở trong lòng, hơn nữa hiện tại xem ra, chuyện đó cũng không tạo thành ảnh hưởng gì giữa chúng ta."
Mạnh Nhất gật gật đầu nói: "Vâng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!