Tác giả: Hứa Bán Tiên
Edit: Cánh Cụt
Sau khi Mạnh Nhất rời khỏi tiệm cơm cafe theo thường lệ đi thăm viện dưỡng lão.
Đêm nay bà tỉnh táo hơn ngày thường, ngồi dựa ở trên giường, cười ha hả nhìn Mạnh Nhất gọt táo.
Mạnh Nhất gọt vỏ, cắt thành từng miếng từng miếng một, cho vào trong chén rồi dầm nhuyễn, dùng thìa đút cho bà ăn.
Bà hỏi: "Công việc hôm nay có nhiều không?"
Mạnh Nhất nói: "Không nhiều ạ, cháu kiếm tiền dễ lắm."
Bà vui vẻ cười: "Nhất Nhất của chúng ta giỏi quá."
Mạnh Nhất cũng ăn chút táo nghiền, vài lần muốn nói lại thôi, cuối cùng rầu rĩ không vui mà nói: "Hôm nay cháu lại đi xem mắt."
"Thế nào rồi?"
"Không được rồi bà ạ."
Bà vươn tay gầy trơ cả xương vỗ vỗ Mạnh Nhất, an ủi cậu: "Không sao, không thích thì đổi người khác, Nhất Nhất của chúng ta tốt như vậy, không sợ không tìm được đối tượng."
Mạnh Nhất gật gật đầu.
Mạnh Nhất ra khỏi viện dưỡng lão sớm hơn thường ngày một giờ.
Buổi chiều lúc cậu đi xem mắt không mang ô, lại không đi xe, cậu sợ đối tượng xem mắt phải chờ lâu, đành phải lấy túi che đầu, một đường chạy tới.
Tuy rằng khoảng cách không xa, nhưng vẫn bị mưa làm ướt người, làm cả người cậu không thoải mái, muốn về nhà sớm tắm rửa.
Cậu vào cửa, tiến vào phòng tắm, tháo kính xuống, nhìn bản thân trong gương một lúc lâu
Đôi mắt Mạnh Nhất rất đẹp, khi còn nhỏ mẹ cậu thường nói "Nhất Nhất của chúng ta có đôi mắt đẹp như ngôi sao nhỏ trên bầu trời".
Đáng tiếc về sau vì đọc sách quá nhiều, khiến ngôi sao nhỏ bị cận thị.
Mạnh Nhất thở dài, giờ phút này trong mắt không giấu nổi thất vọng.
Cậu vốn không thoải mái như lúc thể hiện trước bà, buổi xem mắt chiều nay, cậu mang rất nhiều chờ mong, bởi vì người giới thiệu đã cường điệu rất nhiều thứ, nói đối phương có ngoại hình đẹp, tính cách cũng tốt, tươi tắn toả sáng như mặt trời lại hoạt ngôn.
Mạnh Nhất nghe xong cảm thấy nhộn nhạo, đây đúng là loại hình cậu thích.
Nhưng sau khi xem mắt xong, ngoại trừ khuôn mặt, các phương diện khác đều khác xa tưởng tượng của cậu.
Bỏ qua các vấn đề đó, thì ánh mắt đối phương nhìn cậu, lại làm cậu nhớ lại những lần xem mắt thất bại trước đây.
Từ đầu năm đến bây giờ, Mạnh Nhất đã xem mắt những bảy lần.
Hầu như lần nào gặp đối tượng xem mắt, sự nhiệt tình cùng chờ mong trên khuôn mặt tươi cười của đối phương liền không còn, thậm chí còn khá bất ngờ.
Mạnh Nhất nhìn kỹ chính mình trong gương, cậu biết vẻ ngoài của cậu không được coi là đẹp, cũng không phải loại đẹp trai dương quang, nhưng thật sự xấu như vậy sao? Xấu đến mức ăn cùng đối phương một bữa cơm thôi là sẽ không liên lạc lại.
Hay là người giới thiệu tâng bốc cậu quá, khiến hình tượng của cậu trở nên quá ưu tú?
Mạnh Nhất nghĩ trăm lần cũng không ra.
Không thể phủ nhận, buổi xem mắt nào của Mạnh Nhất thất bại cũng có nguyên nhân từ cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!