Tác giả: Hứa Bán Tiên
Edit: Cánh Cụt
Chu Lâm về phòng được một lúc đã quên hết về chuyện livestream, hết sức chuyên chú chơi game của mình.
Khi không còn áp lực livestream, chơi game trở nên vui hơn rất nhiều, Chu Lâm có thể thả lỏng bản thân, vừa chơi vừa chửi, cả đêm đã vượt qua được hết mấy bàn cần mất vài ngày để hoàn thành.
Chu Lâm sung sướng đi tắm rửa, để vai trần nằm lên giường, đang định chuẩn bị ngủ, đột nhiên nhớ đến Mạnh Nhất livestream.
Cũng không biết cuối cùng thế nào, có mấy người xem cậu livestream.
Thầy Mạnh vừa nhìn đã thấy yếu ớt, không được mạnh mẽ như mình, nếu không có ai xem thì liệu có bị tổn thương đến lòng tự trọng không nhỉ, khóc hu hu hu một mình trong phòng.
Chu Lâm tưởng tượng như vậy, vội vàng dùng điện thoại vào phần mềm livestream, click mở phòng livestream của 00, xem số fans.
Kết quả sau khi thấy con số hàng vạn, hắn ở tại chỗ chửi "Đệt".
Chu Lâm kiểm tra lại username mấy lần, sau khi xác nhận mình không nhìn nhầm, nhảy xuống giường, chạy tới gõ cửa phòng bên.
"Thầy Mạnh ngủ rồi à?"
Mạnh Nhất đã nằm xuống, nhưng còn chưa ngủ, cậu nghe thấy tiếng đập cửa dồn dập, sợ Chu Lâm tìm mình có việc gấp nên bật đèn ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra, thứ đập vào mắt đầu tiên là cơ ngực trần trụi, Mạnh Nhất hoảng sợ, theo bản năng quấn chặt áo ngủ của mình, hỏi: "Trễ thế này rồi mà còn chuyện gì thế?"
"Sao cậu không nói với tôi?" Chu Lâm chất vấn cậu.
Mạnh Nhất giật mình, nghĩ thầm quả nhiên vẫn bị hắn phát hiện.
Vừa rồi sau khi kết thúc livestream cậu không nói về việc phòng livestream bùng nổ, chỉ sợ sự đối lập ấy quá lớn sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của Chu Lâm.
Mạnh Nhất mở miệng định nói, muốn cố gắng giải thích là fans của cậu chủ yếu đến từ Weibo, mà không phải do năng lực trong livestream của cậu hơn.
Nhưng mà còn chưa kịp nói ra, đã bị Chu Lâm ngắt lời.
Hắn lấy điện thoại ra, chỉ vào con số "5 vạn" cho Mạnh Nhất xem: "Đột nhiên có nhiều fans như vậy, cậu mua cho tôi đúng không?"
Mạnh Nhất: "……"
Chu Lâm thấy cậu không nói gì, chỉ coi như là cậu đồng ý, buồn rầu mà nói: "Cậu mua nhiều quá đấy, liệu có bị khoá acc không? Acc này tôi mua gói hội viên một năm rồi, mất thì phí lắm."

Mạnh Nhất: "…… Không bị khoá đâu."
"Vậy là tốt rồi." Chu Lâm hưng phấn mà xoa xoa tay, lại hỏi, "Fans cậu mua như nào, có giống thật không?"
Mạnh Nhất: "Chẳng phải anh không livestream nữa hay sao, thì cần gì để ý họ có giống thật hay không."
Chu Lâm nghiêm túc: "Ừm không để ý thật mà, tôi chỉ hỏi một chút."
Hỏi là việc của hỏi, sao có thể không để ý chứ.
Đêm đó trước khi ngủ Chu Lâm thầm vui mừng thật lâu, trong lòng thấy đầu óc của mình quả là không linh hoạt bằng thầy Mạnh, sao lại không nghĩ tới biện pháp như là mua fans này chứ, nếu mua sớm hơn được mấy ngày thì hắn cũng không đến mức vì không chịu nổi cô đơn mà rời khỏi ngành livestream.
Chu Lâm nghĩ, nếu đã có nhiều fans như vậy, không bằng thử lại một lần, xem xem liệu có gì khác không.
Ngày hôm sau sau khi ăn qua bữa chiều, nhân lúc Mạnh Nhất vẫn còn đang ở viện dưỡng lão chưa về, Chu Lâm trộm đăng nhập tài khoản của mình ở trên máy tính.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!