Tác giả: Hứa Bán Tiên
Edit: Cánh Cụt
Chu Lâm chọn rất nhanh, sáng sớm hôm sau Mạnh Nhất còn chưa đến trường, thiết bị livestream mua trên mạng đã được ship tới.
Còn có cả máy hút bụi mua vào cuối tuần.
Mạnh Nhất còn chưa tỉnh dậy, thấy Chu Lâm bóc tem trong phòng khách, mơ màng hỏi: "Anh định livestream dọn nhà à?"
Chu Lâm nói: "Không phải, máy hút bụi mua cho cậu đó, để tiện dọn dẹp hơn."
Mạnh Nhất hơi tỉnh táo, cậu cầm mác của máy hút bụi, giá rất cao, năm ngoái giảm giá ngày 11-11 cậu còn chưa bỏ tiền mua được, không ngờ tới Chu Lâm sẽ mua cho mình.
Mạnh Nhất liên tục nói cảm ơn, trong lúc nhất thời cũng không nhận ra việc dọn vệ sinh cho nhà Chu Lâm có vấn đề gì.
Chu Lâm dành một ngày trong nhà nghiên cứu hoà thanh chỉnh microphone như nào, Mạnh Nhất cứ tới trường dạy học như bình thường.
Mưa suốt nửa tháng mới ngừng, Mạnh Nhất đi dưới ánh nắng tươi đẹp, tâm trạng cũng thoải mái hơn.
Hôm nay ở cổng trường học sinh được phân công ra chấm sao đỏ, thấy Mạnh Nhất vào cổng trường, rất lễ phép mà hô "Em chào thầy".
Mạnh Nhất lạnh lùng gật gật đầu, hiện giờ cậu có cái nhìn khá phức tạp với những học sinh này, trong lòng hơi bài xích.
Lúc này tầm mắt Hà Nghiệp đột nhiên chuyển hướng về phía ngoài cổng trường, Mạnh Nhất theo bản năng nhìn theo tầm mắt thằng bé, chỉ thấy Trần Lê đang đi ra từ xe của phụ huynh, đeo cặp vội vã chạy đến cổng trường.
Lúc đi ngang qua bên người Hà Nghiệp thì thằng bé mở miệng giống như muốn gọi cậu ta, Trần Lê không thèm ngẩng đầu, coi thằng bé như không khí mà chạy qua.
Trong lòng Mạnh Nhất đột nhiên có một loại vui mừng khó nhắc đến.
Trong văn phòng chủ nhiệm các ban đang chuẩn bị đến lớp dự tiết tự học, Mạnh Nhất không về chỗ ngồi của mình, mà tới chỗ thầy giáo Dư chủ nhiệm lớp 11 ban 10.
Thầy Dư ôm một chồng bài thi lớn ra ngoài, thấy Mạnh Nhất lại đây, tiếng nói to lớn vang dội: "Chào thầy Mạnh Nhất lớn nha."
"Chào thầy Dư." Mạnh Nhất cố gắng tìm từ, "Chuyện này, thầy Dư có rảnh không, tôi muốn mượn của thầy một đến hai phút."
Thầy Dư dừng bước, hỏi: "Thầy Đại có chuyện gì à?"
"Ừm, tôi chỉ muốn hỏi một chút, bạn học Trần Lê trong lớp của anh có thành tích như nào?"
Thầy Dư thoáng nghĩ một chút, nói: "Thành tích khá tốt, có thể xếp hạng thứ ba thứ tư trong lớp, chỉ là tính cách khá hướng nội, chủ động xin ngồi ở hàng cuối, không thể hòa hợp với tập thể."
Thầy Dư hỏi: "Sao thầy Đại* đột nhiên quan tâm tới em ấy vậy?"
*Vì nguyên văn thầy Dư gọi bạn thụ là đại Mạnh Nhất, mình sửa thành Mạnh Nhất lớn, nên việc thầy Dư gọi bạn thụ là thầy Đại là gọi theo biệt danh nè
Mạnh Nhất mau chóng bịa ra lời ứng phó: "À, cậu ấy là con của họ hàng xa của tôi ấy mà."
"Thế thì khéo quá! Xem ra về sau tôi phải quan tâm em ấy hơn mới được."
"Cảm ơn thầy Dư."
"Hẳn là vậy." Thầy Dư cười nói, "Lát nữa tôi trộm lấy cho em ấy thêm hai bộ đề thi, để em ấy làm nhiều bài một chút."
Mạnh Nhất lại nói cảm ơn, vui vẻ mà về chỗ ngồi của mình.
Cậu thấy thầy Dư là người khá hiểu chuyện, khác với tưởng tượng của cậu, trong tương lai nếu Trần Lê lại bị bắt nạt, có lẽ có thể nói một chút với thầy Dư.
Dù sao chút thủ đoạn không chính đáng ngày hôm qua làm cùng Chu Lâm một lần thì không sao, lạm dụng thì sợ sẽ bị lôi lên toà án mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!