Edit: Avwa
Diệp Thiên đi trước, Diệp Hằng theo sau, hai người lần lượt tiến vào thư phòng.
Nửa đời trước của ông Diệp không hẳn là không có chữ nghĩa gì, nhưng ông cụ hoàn toàn không có hứng thú với việc học. Theo lời kể của bà cụ, hồi ấy, ông Diệp vừa bước vào phòng thi là mọi người có thể thở phào nhẹ nhõm, ngai vàng đứng nhất từ cuối lên đã có người chiếm giữ, thoải mái hết biết.
Nhưng sau khi công thành danh toại, ông Diệp cũng biết thiếu kiến thức khổ đến nhường nào, cụ cũng biết mình sinh ra trong thời chiến loạn, chứ nếu sinh ra trong thời bình, với cái tính đó của ông cụ, chắc hẳn kiểu gì cũng đi làm hải tặc vũ trụ cho xem...
Vậy nên ông cụ rất nghiêm túc trong việc giáo dục con cháu, trước tiên cần phải có được giáo dục cơ bản, còn sau đó muốn vào quân đội hay học trường đại học nào khác thì tùy.
Vì vậy, dưới cách giáo dục này, dù Diệp Thiên cũng là một người lính nhưng mà là một người lính tốt thích nghi với thời bình và hiểu biết pháp luật. Còn Diệp Trăn thì khỏi phải nói, với trí tuệ đỉnh cao, từ khi đi học, ông chưa từng rời ngôi vị đứng đầu.
Điều này khiến bà Diệp không khỏi cảm thán, bố thì đứng bét nửa đời, nhưng sau khi con trai sinh ra thì đảo ngược hoàn toàn, đổi thành năm nào cũng đứng đầu.
Bà Diệp khá là hả hê, gen đứng bét của Diệp Huyền rõ rành rành ra đấy rồi, mà Diệp Trăn tài giỏi như vậy, chắc chắn là theo gen bà cụ rồi còn gì...
Thư phòng của nhà họ Diệp có đầy đủ các chức năng, khá khác với thời ở trái đất. Nhưng cũng có rất nhiều sách cổ, chỉ là chúng đã được bọc lớp bảo vệ. Đừng nói là mưa gió, ngay cả súng cực quang cũng không làm hỏng được những cuốn sách cổ này ấy chứ. Đương nhiên là giá trị của chúng cũng rất cao.
Trước khi con cháu kết hôn, mỗi người trong dinh thự nhà họ Diệp đều có một thư phòng riêng, cách sắp xếp đó thể hiện thái độ cấp thiết của ông Diệp đối với việc rèn giũa văn hóa cho cả gia đình.
Nhưng càng về sau, chức năng chủ yếu của thư phòng thay đổi, đó là để bàn việc riêng.
Diệp Thiên dẫn Diệp Hằng vào thư phòng trước khi kết hôn của bác, bên trong được bày biện rất phong cách. Thực ra chả thấy mùi sách vở đâu, nhưng mùi vũ khí lạnh thì tràn ngập.
Diệp Thiên là một người mê vũ khí lạnh, trong thư phòng của bác bày đầy đồ mà bác sưu tầm được, nhìn lại thì đây không giống thư phòng mà giống phòng huấn luyện hơn.
Diệp Thiên ngồi trên chiếc ghế ngay chính giữa, Diệp Hằng ngồi bên cạnh. Diệp Thiên rất thích Diệp Hằng, dù Diệp Hằng chưa từng rèn luyện trong đội quân của bác, nhưng bác nhìn thấy được thành tích và năng lực của Diệp Hằng.
Bác đánh giá cao Diệp Hằng, có loại cảm giác người tài tán thưởng người tài, bác như thấy được bản thân khi còn trẻ.
Mặc dù hơi tiếc nuối vì con trai Diệp Cẩm của mình kém Diệp Hằng, nhưng tính bác phóng khoáng, suy nghĩ này chỉ nảy sinh chốc lát, sau đó nghĩ đến đây là cháu mình nên cũng thấy vui.
Cũng vì vậy nên bác luôn chú ý tới chuyện của Diệp Hằng, khi Diệp Hằng vừa đạt quân hàm Thiếu tướng, Diệp Thiên từng nói chuyện với hắn để hắn không phải vội, chuyện đất phong bác sẽ để ý giúp.
Diệp Hằng cũng không có ý kiến nên Diệp Thiên không để ý, về mặt quân sự Diệp Trăn là tay ngang/tay mơ, Diệp Thiên là bác cả của Diệp Hằng, nên để bác lo chuyện nàylà tốt nhất.
Nhưng bác không ngờ Diệp Hằng lại tự đưa ra quyết định, tự xin đất phong, lại còn ở một tinh vực xa xôi như vậy nữa.
Bây giờ bác gọi Diệp Hằng đến là để nói đến chuyện này.
Nhưng hắn không ngờ rằng Diệp Hằng lại tự mình đưa ra quyết định, tự mình xin lãnh địa ở một vùng sao xa xôi như vậy.
"Nhóc Hằng, bác biết chuyện đất phong của cháu rồi. Cháu ấy, đừng có nghe lời bố, chuyện đất phong không qua loa được đâu. Cháu đã lên hàng tướng của Liên bang, có thể điều khiển quân đội của chính mình rồi, mà đất phong là cái gốc để cháu phát triển đấy.
Cháu chọn cái tinh vực 9871 chó má chim không thèm ỉa kia thì được bao nhiêu tài nguyên để sản xuất chứ? Không có tài nguyên thì cháu lấy gì để nuôi quân?
Chưa nói đến thay giáp máy rồi cải tiến chiến hạm, mỗi việc sửa chữa bảo dưỡng với dự trữ nguyên liệu thôi đã không gánh nổi rồi!
"Diệp Hằng không nói gì, chỉ im lặng nghe. Bình thường Diệp Thiên không phải người nói nhiều, nhưng với chuyện quan trọng liên quan đến cuộc đời cháu mình, bác phải nói rõ:"Kể cả bỏ qua những chuyện đó, vậy nhân viên thì sao? Sau khi có đất phong, việc tập hợp quân đội đều sẽ tiến hành trên đất phong.
Tinh vực 9871 kia mật độ dân số cực thấp, trình độ kỹ thuật của hành tinh tài nguyên cấp ba duy nhất cũng không cao là mấy. Dưới hoàn cảnh như vậy, có khi ngay cả nhân viên khoa học kỹ thuật cũng không triệu tập được ấy!
Không có tài nguyên, không có nhân viên, cũng chẳng có phi thuyền và robot chiến đấu thì cháu phát triển kiểu gì? Thăng cấp kiểu gì?"
Nói thật thì, đây đều là những lời Diệp Thiên nói ra từ tận đáy lòng, bác thật sự đang lo nghĩ, suy tính cho Diệp Hằng.
Tinh vực của Liên bang vô cùng rộng lớn, hơn nữa còn không ngừng được khám phá. Chưa nói đến toàn vũ trụ, chỉ là Dải Ngân hà thôi mà hiện tại mới chỉ khám phá được một góc nhỏ. Lý do sinh ra kiểu hình phân chia quản lý lãnh thổ này cũng là do không còn cách nào khác.
Sĩ quan từ cấp tướng trở lên đều sẽ có đất phong riêng, nhưng chất lượng lại khác nhau. Tướng lĩnh được phân chia đất phong sẽ có quân đội riêng để phát triển đồng thời canh giữ tinh vực, tạo nên mô hình tự cấp tự túc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!