Edit: Cỏ
Nguyên Khê cũng chỉ bị đứng hình trong giây lát, ngay lập tức cậu đã nhớ ra là căn biệt thự này của họ có hai phòng cho khách, dù họ chưa giàu đến mức có thể mua một con người máy giúp việc để dọn dẹp, nhưng nhà họ ít người, mấy việc vặt này cũng đơn giản nên phòng cho khách cũng sạch sẽ gọn gàng.
Nguyên Khê định dẫn Diệp Hằng đến phòng cho khách, Diệp Hằng vẫn còn chống cự:
"Cô Lâm nói tình cảm chúng ta phải hòa thuận thì Tiểu Triết mới có thể trưởng thành tốt...! Em không thể mới ngày đầu tiên đã đuổi anh ra ngoài ngủ được..."
Nguyên Khê nghe hắn mới lạ, cậu vô cùng cương quyết không hề lung lay đưa hắn đến phòng cho khách ở bên cạnh.
Sau đó cậu lại chịu thương chịu khó thay ga trải giường và chăn cho Thiếu tướng Diệp, Thiếu tướng Diệp đứng một bên, u oán nói:
"Nếu chúng ta ngủ chung thì đâu cần làm mấy việc này..."
Nguyên Khê quay đầu lại lườm hắn.
Diệp Hằng im lặng, hai mắt nhìn thẳng, tiện thể nịnh nọt vợ:
"Tiểu Khê giỏi quá, cái gì cũng biết làm, lại còn nhanh nhẹn, cơm tối ngon lắm luôn."
Ai mà chẳng thích được khen, miệng Nguyên Khê không tự chủ được cong lên, vừa định nói 'Để mai tôi làm thêm mấy món khác cho anh nếm thử' thì lại nuốt ngược vào.
Kỹ năng được voi đòi tiên của Thiếu tướng Diệp xuất thần nhập hóa, nếu cậu nói câu đó ra ai biết sẽ gặp chuyện gì nữa, vì vậy cậu bèn ngậm miệng không nói gì.
Bình thường với người khác Nguyên Khê luôn là người giỏi ăn nói, những người như Vương Khánh Niên hay Triệu Thừa Huy đều cảm thấy cậu nhóc Nguyên Khê này lanh trí, khéo miệng, hoạt ngôn.
Nhưng gặp Diệp Hằng là cái miệng hoạt bát lanh lợi của Nguyên Khê không có đất dụng võ.
Diệp Hằng giỏi giở trò lưu manh lại còn ngang ngược, dù sao Nguyên Khê cũng còn trẻ, không có xíu kinh nghiệm gì với mấy chuyện tình cảm như vậy, hơn nữa cảm giác của cậu với Diệp Hằng vẫn chưa rõ ràng, thêm nữa là da mặt cậu mỏng hơn Diệp Hằng mấy phần nên lần nào cũng bị Diệp Hằng trêu chọc đàn áp hết cỡ, chưa vứt liêm sỉ để chọc lại hắn được.
Nhưng điều đó cũng nói rõ rằng, Diệp Hằng là đặc biệt trong lòng Nguyên Khê, cho nên kiểu theo đuổi có phần trực tiếp thậm chí là bá đạo này không khiến cậu ghét...
Không tốn nhiều công sức đã dọn dẹp xong phòng cho khách, Nguyên Khê nhìn căn phòng sạch sẽ gọn gàng trước mắt cũng không tính là bạc đãi Diệp Hằng nên hài lòng chuẩn bị rời đi.
Tiếc là với tình hình này, Thiếu tướng Diệp có được ở trong cung điện xa hoa chắc cũng không hài lòng nổi, vợ ở ngay đây mà lại phải chia giường ngủ, còn chuyện gì đau lòng hơn chuyện này nữa?
Nguyên Khê thấy Diệp Hằng như vậy thì thấy hơi buồn cười, nhưng cậu vẫn nhịn được, nghiêm mặt ra khỏi phòng, lúc sắp đóng cửa lại không nhịn được mà quay đầu lại nói:
"Diệp Hằng, chúc ngủ ngon."
Không gọi bằng xưng hô như bình thường mà gọi tên, lại còn cong miệng cười nháy mắt với Diệp Hằng một cái, bộ dáng đó lập tức khiến Thiếu tướng Diệp khó HOLD được, hận không thể đẩy ngã Nguyên Khê trên giường ngay tức khắc.
Nhưng Nguyên Khê chạy rất nhanh, quay về phòng như một làn khói, lại còn tiện tay cài chốt lại.
Ngày hôm sau, cả nhà ăn sáng xong, Nguyên Khê liền nói cách điều chế nước biển màu lam nhạt chot Diệp Hằng, biết được quá trình hình thành đơn giản như vậy, Diệp Hằng không khỏi cũng hơi ngạc nhiên, nhưng đầu óc hắn nhanh nhạy, nhanh chóng vạch ra kế hoạch chi tiết rõ ràng về hướng phát triển Sao Lam sau này.
Vì đã ngả bài toàn bộ nên Nguyên Khê không kiêng dè nữa, cậu đề nghị tiến hành thí nghiệm ngay với khối nước biển đậm màu kia để xem nó có thể kết hợp được với bạch tinh thạch không.
Quá trình diễn ra rất đơn giản, Nguyên Khê chỉ cần lấy hộp hút chân không mua lúc trước ra, sau đó bỏ nước biển và bạch tinh thạch vào, dưới tốc độ mắt thường có thể thấy được, Nguyên Khê thấy rõ chúng dung hợp lại với nhau, một lúc sau, chúng ngừng dung hợp.
Nguyên Khê lấy đồ bên trong ra, bạch tinh thạch chỉ mất một góc, nhưng nước biển lại có thay đổi to lớn.
Miếng nước biển vốn lồi lõm mấp mô đã trở về như cũ, biến thành kiểu dáng như lúc chưa trồng lúa mì vào, đúng là rất đáng mừng.
Diệp Hằng thấy sự thay đổi này, trầm ngâm một lúc rồi nói:
"Chúng ta đã nghĩ đúng, thực vật hấp thụ năng lượng từ bạch tinh thạch, còn tác dụng của nước biển có vẻ là biến đổi hình thái năng lượng của bạch tinh thạch, biến thành loại mà thực vật có thể hấp thụ, nên mới có thể trồng cây bằng loại nước biển này."
Diệp Hằng chỉ mới suy đoán sơ bộ nguyên lý hình thành và sử dụng của nước biển, muốn chứng thực thêm một bước thì cần thí nghiệm hàng loạt để chứng minh suy đoán này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!