Edit: Cỏ
Gọi xong hai cuộc này, máy truyền tin của Diệp Hằng lại nhận được tin nhắn, hắn nhìn qua, bấm tiếp cuộc gọi thứ ba trong ngày hôm nay.
Nguyên Khê đứng nhìn bên cạnh mà ngạc nhiên mắt trợn tròn… Cậu biết là Diệp Hằng đang liên lạc trực tiếp đến Sao Lam, hắn chỉ phát hình ảnh một chiều, tức là hình ảnh của hắn sẽ xuất hiện ở đầu máy truyền tin bên kia, nhưng người ở đầu bên kia lại không thấy được cảnh tượng quanh đây.
Diệp Hằng không nói gì nhiều, giọng điệu không quá gắt gỏng, có thể nói là hời hợt.
Nhưng chỉ vậy là đủ rồi…
Đúng là Nguyên Khê muốn Diệp Hằng giúp mình giải quyết chuyện này, nhưng cậu không ngờ rằng Diệp Hằng lại đơn giản đến thô bạo như vậy.
Cậu không nghe nhầm thì câu sau cùng là mệnh lệnh điều động chiến hạm? Huy động nhiều người như vậy thì phải náo động cỡ nào?
Chẳng lẽ chỉ vì một gã lưu manh cắc ké mà Diệp Hằng muốn dùng vũ lực san bằng Sao Lam sao? Tui phắc, cậu lỡ chuyển sinh vào tiểu thuyết tình cảm hả? [Vui lòng dùng câu trần thuật.]
Nhưng sau đó Diệp Hằng lại chớp mắt, cười nói với cậu:
"Đừng nhìn anh như thế, dù trong lòng anh rất muốn nổi giận vì Tiểu Khê*, nhưng anh vẫn có lý trí, điều động chiến hạm đến đó, một mặt là để dọa bọn chúng, mặt khác cũng là để bảo vệ Sao Lam."
*Nguyên văn là trong câu
"trùng quan nhất nộ vì hồng nhan" (anh hùng nổi giận vì hồng nhan)
Nghe Diệp Hằng nói vậy thì Nguyên Khê cũng hiểu rõ, sự bất an trong lòng giảm đi rất nhiều, Sao Lam bây giờ thật sự đúng là một kho vàng, bảo vệ cũng hợp lý… Nếu Diệp Hằng thật sự chỉ vì cậu mà làm lớn chuyện như vậy thì cậu đúng là không biết phải nói sao.
Ở Sao Lam xa xôi, lãnh sự Lỗ Sâm ở trên tầng cao nhất của tòa nhà hành chính suýt nữa đã sợ chết khiếp.
Cả đời này của gã ta, vị sĩ quan cấp cao nhất gã ta từng gặp cũng chỉ là một Thượng úy, khi tiếp đãi vị Thượng úy đó, cấp bậc của gã ta cũng chỉ là nhãi nhép trong hàng nhãi nhép.
Phải biết là một Thượng tướng đã có thể chỉ huy một chiếc chiến hạm tiên phong, đối với những người địa vị thấp chỉ được thấy tàu chở khách như họ mà nói, phải tiếp đãi thật cẩn thận mới được.
Nhưng hôm nay, chính hôm nay!
Gã ta đã nhận được cuộc gọi từ đích thân vị Thiếu tướng kia của nhà họ Diệp ở Sao Bắc Kinh! Gã ta còn thấy được hình ảnh ba chiều của Thiếu tướng Diệp!
Ý nghĩa của việc này nếu đổi đến thời còn trái đất, không khác gì Bộ trưởng Bộ Quốc phòng nào đó gọi điện cho chủ tịch một huyện nhỏ bé ở vùng sâu vùng xa nào đó vậy…
Việc này có nghĩa là gì?!
Thân thể Lỗ Sâm bắt đầu run rẩy mất kiểm soát, sự hưng phấn, căng thẳng và sợ hãi đan xen với nhau.
Người quyền cao chức trọng như vậy liên lạc với gã ta, hoặc là chuyện cực kỳ tốt, hoặc là tai họa ngập đầu.
Nhưng Lỗ Sâm nhớ lại vẻ mặt của Thiếu tướng, thấy không có vẻ gì là tức giận, trái lại còn khá dịu dàng ấm áp, không thể nhìn ra bất kỳ khác thường gì từ sắc mặt hắn.
Nhưng Lỗ Sâm vẫn rất cẩn thận, gã ta nhớ lại lời nói của Diệp Hằng, chỉ là nói một chút chuyện của trang trại Khánh Hòa.
Gã ta cau mày suy nghĩ, vẫn có một chút ấn tượng với trang trại này, chủ trước là vkn, bây giờ hình như đã bán lại cho người khác? Gã ta không để ý cho lắm, nhưng gã ta tự thấy mình cũng không làm điều gì sai trái… Chẳng lẽ ý của Thiếu tướng là muốn để gã ta trông coi cái trang trại này hộ hắn sao?
Suy nghĩ này vừa lóe lên, Lỗ Sâm liền cảm thấy cực kỳ vui mừng, biết đâu… Biết đâu số gã ta may, gặp được chuyện tốt vậy thật thì sao? Nếu khiến Thiếu tướng hài lòng, việc thăng quan tiến chức của gã ta kiểu gì chẳng trong tầm tay?
Đến lúc đấy, cần gì phải ở lại cái chỗ nghèo đến mức chẳng kiếm chác được gì này? Nhỡ may việc gã ta làm được Thiếu tướng để ý đến, có khi còn được điều chuyển đến Sao Bắc Kinh, đến lúc ấy…
Càng nghĩ như vậy, đầu Lỗ Sâm nóng lên, căng thẳng sợ hãi đã biến mất, sự hưng phấn bắt đầu xông lên não, thật sự cho là mình vớ được một miếng bánh khổng lồ từ trên trời rơi xuống.
Sau khi uống ly nước cho bình tĩnh lại một chút, Lỗ Sâm lập tức cử người đi điều tra trang trại Khánh Hòa xem sao, giờ nó là tổ tông của gã ta, phải quan tâm kỹ lưỡng.
Lỗ Sâm ngồi trong phòng một lúc, nhưng thật sự không ngồi yên được, gã ta liền quyết định tự mình đi thì mới thể hiện đủ thành ý được!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!