La Y hùng hổ chạy vào phòng đấu giá, Đinh Chiêm Hạo ra đón nhóc: "La Y, sao con lại tới đây?".
La Y chắp tay sau lưng, nói chuyện như ông cụ non: "Con tới nhìn thử một chút.".
Đinh Chiêm Hạo cười cười: "Đã chuẩn bị xong hết rồi.".
"Tốt, tốt, bây giờ là thời khắc mấu chốt, tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện gì." La Y gật đầu như thật.
Đinh Chiêm Hạo nhìn La Y bày ra bộ dáng người lớn, nhịn cười gật đầu: "Yên tâm đi, có cha con áp trận thì không xảy ra chuyện gì được đâu".
La Y gật đầu: "Đúng vậy, ai dám gây sự thì cha con sẽ đánh bay hắn.".
Đinh Chiêm Hạo: "...".
"Đinh thúc thúc, nghe nói bạn đời của thúc sinh con rồi?" La Y ngẩng đầu lên, tò mò hỏi.
Đinh Chiêm Hạo gật đầu: "Đúng vậy." Nhắc đến Giang Ninh, gương mặt Đinh Chiêm Hạo ôn hoà hẳn, hắn và Giang Ninh là chồng chồng hoạn nạn có nhau, tình cảm của hai người vô cùng tốt.
"Chừng nào thúc mới dẫn em ấy đến đây chơi với con?" La Y chớp chớp mắt hỏi.
Đinh Chiêm Hạo cười miễn cưỡng: "Chuyện này...! chờ nó lớn hơn một chút rồi tính sau.".
Đinh Chiêm Hạo từng thấy La Y chơi cùng hai đứa trẻ của Thi Lâm Nguyên, La Y quăng đứa bé lên trời rồi đứng ở dưới đất đón lấy, còn Kyle chỉ đứng một bên nhìn chứ cũng không hề ngăn cản.
Nghe nói cái trò quăng cao cao này là một trò chơi khá phổ biến ở quê hương Kyle, thực sự là một trò chơi hù chết người mà! Kyle không sợ La Y làm cho hai thằng bé gãy xương luôn sao?.
Có điều mấy đứa con của Thi Lâm Nguyên cũng rất cứng cáp, dù bị quăng đến quăng đi vẫn có thể bình thản ôm bình sữa đắc ý.
Nhưng cũng đúng thôi, dù sao thì hai đứa tiểu quỷ đó cũng có một nửa dòng máu của cái tên Kyle phi nhân loại kia....................
Phi Vũ đi vào, nhìn thấy La Y thì nhíu nhíu mày, La Y rụt cổ lại.
"Sao con lại ở đây?" Phi Vũ hỏi.
"Con tới đây xem thử một chút." La Y nói.
Phi Vũ nghiêm túc nói với La Y: "Lam Hải Vực bây giờ long xà hỗn tạp, con coi chừng bị người ta bắt đi đấy.".
La Y lắc đầu: "Không có đâu, con rất lợi hại mà, nhưng mà cha nói chuyện cứ y chang Thi thúc thúc vậy á, cha tập dợt với thúc ấy hồi nào vậy?".
Phi Vũ: "..."....................
Lục Thiên chạy loạn trong phòng nghiên cứu, có rất nhiều phòng nghiên cứu công nghệ cao ở Lam Hải Vực, mà phòng nào Lục Thiên cũng có thể tự do ra vào, các nhân viên trong phòng thí nghiệm rất hoan nghênh nhóc.
Lục Thiên đi tới phòng nào thì đồ ăn cung cấp cho phòng đó đều sẽ ngon hơn những phòng khác.
Lục Thiên rất thông minh, lại có thiên phú trong việc học, có rất nhiều đại sư muốn nhận nhóc làm đồ đệ.
"Đại sư ơi, ông nghĩ đám cơ giáp này có thể bán được bao nhiêu tiền ạ?" Lục Thiên vừa nhai khoai chiên rào rạo vừa nói.
Mạc Hoài cũng cầm một bịch khoai chiên nhai rào rạo: "Tiền chỉ là thứ yếu, có thể cống hiến Phá Quân cho giới cơ giáp thì ông cũng không uổng kiếp này.".
Phá Quân chính thức xuất hiện đã làm thay đổi cục diện trong giới cơ giáp hiện tại.
Là người nghiên cứu ra Phá Quân, Mạc Hoài đương nhiên sẽ được lưu danh sử sách, nghĩ tới đây thì ông không nhịn được có chút cao hứng.
Lục Thiên mở to mắt nhìn Mạc Hoài: "Đại sư giác ngộ cao ghê!".
"Thường thôi, thường thôi" Mạc Hoài cười cười nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!