Lộ Nguyên Hầu không bận tâm, mặt than ôm đứa nhỏ bỏ đi.
Thật ra họ chỉ hỏi cho vui, chỉ nhìn mặt một lớn một nhỏ thôi là biết mối quan hệ giữa hai người.
Lại thêm chuyện Lộ Nguyên Hầu kết hôn đột ngột, ai cũng có thể đoán ra, chỉ là không biết người hắn kết hôn là ai, còn có Lộ tướng vừa kết hôn đã có con trai.
Người người đều là ganh tị không chịu được.
Một đường gian nan rốt cuộc cũng đến bệnh viện.
Mạc Thanh còn chưa đến giờ làm việc, ông có thể làm kiểm tra cho họ mà không lo giữa đường có việc.
Trước tiên kiểm tra toàn diện cho Hạ Mễ Chúc.
Hạ Mễ Thụy bị Lộ Nguyên Hầu ôm đi vòng vòng trong lúc chờ đợi.
Vậy mà đến lúc Hạ Mễ Chúc nhìn thấy hai người, Hạ Mễ Thụy đã có thể gọi đúng thân phận của hắn rồi.
Hạ Mễ Chúc không thể không bội phục hắn đủ kiên trì.
"Đưa nó cho ta đi."
Mạc Thanh ôm lấy Hạ Mễ Thụy từ trong tay hắn.
"Việc tiếp theo có hơi phiền toái tí, nhưng hai người chắc không khó khăn đâu."
Ông đầy ẩn ý nhìn hai người:
"Lộ tướng ngài biết pheromone ở đâu là nơi có độ nồng đậm cao nhất chứ, lại ở thời điểm nào là sẽ cho ra kết quả tốt nhất, có thể giúp kết quả đo lường hoàn hảo nhất. Trước đó ta còn không nghĩ có thể dùng cách này, nhưng giờ chắc không ngại chứ?"
"Không."
Lộ Nguyên Hầu không cảm xúc nói.
"Vậy vào đó đi.
"Mạc Thanh ôm đứa bé trong lòng đi về phòng làm việc của mình, để lại hai người một lạnh nhạt, một mơ hồ, trong lòng còn đang đoán xem bao lâu họ mới đi ra. Hạ Mễ Chúc mù mờ bị Lộ Nguyên Hầu kéo đi vào căn phòng Mạc Thanh đã chỉ định. Bên trong phòng có một cái giường, là loại giường bệnh đơn giản thôi. Bên cạnh còn có vài cái ghế, loại hay có trên hành lang bệnh viện, ngăn giữa ghế và giường là một tấm màn màu trắng. Hạ Mễ Chúc không rõ cái phòng này bình thường dùng để làm gì thì đã nghe Lộ Nguyên Hầu gọi:"Vào đây đi."
Lộ Nguyên Hầu đã đi đến chiếc giường, còn kéo tấm màn trắng ra, che lại nó.
Nhìn cảnh này, không biết tại sao Hạ Mễ Chúc có chút không thể bình tĩnh...! Nhưng cậu vẫn đi đến.
Bình thường Lộ Nguyên Hầu đều mặc quân trang, hôm nay hắn vẫn mặc quân trang, còn Hạ Mễ Chúc mặc thường phục, quần kaki áo sơ mi đơn giản.
Vậy mà lúc này người đàn ông trên người áo khoác quân trang đã cởi ra, vắt trên thanh chắn đầu giường.
Áo sơ mi bên trong bị hắn cởi ra hai chiếc cúc trên cùng, để lộ nữa lòng ngực tinh tráng...! Hạ Mễ Chúc cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, đứng đờ ra đó, không biết lúc này chạy có còn kịp không.
Cậu hơi hơi hiểu lời sư phụ đã nói lúc này rồi.
Xem ra cậu là chạy không được.
Nhưng mà...! Cậu không biết nên làm sao, toàn thân cậu cứng ngắt hết rồi...! Đầu óc thì trống rỗng...
Chỗ cậu đứng cách giường không xa, Lộ Nguyên Hầu chỉ cần vươn tay là kéo được cậu đến trước mặt mình.
Lúc này Lộ Nguyên Hầu ngồi trên giường, Hạ Mễ Chúc đứng bên giường, bị đôi chân hắn mạnh mẽ giam lại, không chạy được nữa.
"Ngồi lên đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!