Chương 45: (Vô Đề)

Đứng ngồi không yên chờ tin tức Thượng Quan Nông, đồng thời Lục Bất Phá đem mỗ hỗn đản nào đó thóa mạ mấy lần trong đầu. Cái tên chết tiệt không tuân thủ lời hứa, tốt nhất nên lập tức ló ra trước mặt hắn, bằng không sau này cũng đừng xuất hiện nữa! Lục Bất Phá không chờ được Thượng Quan Nông mà chờ được La Bác. La Bác giống như kẻ trộm cùng Trầm Dương, Biệt Lâm đột nhiên tiến vào thư phòng, nhỏ giọng nói: "Tiểu Phá, doanh trại của đội đặc nhiệm không cho phép người ngoài tiến vào, ta nói tới tìm Hiên Viên thượng tá, bọn họ cũng không để ta đi vào, chỉ nói Hiên Viên thượng tá mang đội đi đặc huấn."

Hắn còn chưa nói xong, sắc mặt của Lục Bất Phá liền thay đổi, trước khi hắn phát hỏa, La Bác nói nhanh: "Nhưng mà ta phát hiện ra chỗ rất kỳ lạ."

"Cái gì? Có phải hắn không muốn gặp ta không? Ai hiếm lạ!" Lục Bất Phá không thèm quan tâm, không muốn thừa nhận suy đoán này làm mũi mình đã lên men.

"Tiểu Phá, ngươi đừng nóng giận, trước hãy nghe ta nói." La Bác vẻ mặt bí mật, "Ta phát hiện cơ giáp của Hiên Viên thượng tá không có ở đấy."

"Thì sao?" Lục Bất Phá xoay đầu lại, vẻ mặt nghi vấn, "Cơ giáp là cái gì?"

Biệt Lâm lập tức lấy ra quang điện bản, điều chỉnh ra hình ảnh của cơ giáp, Lục Bất Phá há to miệng, bị chấn động suýt hôn mê. Đây không phải là những thứ chỉ có trong manga thôi sao?

La Bác giải thích: "Cơ giáp của Hiên Viên thượng tá gọi là "Quang Vinh", đó là cơ giáp lớn nhất của Liên bang."

Biệt Lâm lập tức chỉnh ra hình ảnh của "Quang Vinh", cằm Lục Bất Phá lúc này đã chễm chệ nằm trên mặt đất. Màu đen tinh khiết, toàn thân phát ra hàn quang, cỗ máy to lớn này làm Lục Bất Phá nghĩ ngay đến "Transformers" Megatron*, nhưng "nó" nhìn qua còn lớn hơn Megatron! Lục Bất Phá choáng váng hồ hồ, hắn nghiêm trọng hoài nghi đây chỉ là mô hình.

La Bác tiếp tục nói chỗ hắn cảm thấy kỳ quái."Cơ giáp chiến sĩ trừ phi có nhiệm vụ tác chiến, bình thường sẽ không rời khỏi doanh địa. Nhưng khi ở đó, ta không thấy "Quang Vinh". "Quang Vinh" là cơ giáp của Hiên Viên thượng tá, chỉ nghe theo mệnh lệnh của thượng tá. Nó không ở doanh địa, điều này chỉ có thể nói rõ rằng Hiên Viên thượng tá tự mình mang nó ly khai."

Có nghĩa gì? Lục Bất Phá chìm trong mông lung khó hiểu. Trầm Dương xen mồm nói: " "Quang Vinh" chính là cơ giáp lớn nhất ở liên bang, cao 35 m, năng lực tác chiến tựa như Hiên Viên thượng tá, đó là liên bang đệ nhất cơ giáp. Nó không ở doanh địa, điều này cho thấy Hiên Viên thượng tá căn bản không ở Bắc Đàn."

"Tại sao?" Đại não Lục Bất Phá hoàn toàn mất đi khả năng tự hỏi, một con robot bự như vậy mà lại là tọa kỵ của tên hỗ đản nào đó sao? Hắn không thể tin được.

La Bác nói: "Trừ phi gặp phải sự tình vô cùng nan giải, bằng không liên bang cùng quân đội chắc chắn sẽ không điều động cơ giáp chiến sĩ, cho dù cần đi chăng nữa, cũng không có khả năng tùy tiện điều động "Quang Vinh". Nếu đúng là Hiên Viên thượng tá mang đội vào trong rừng đặc huấn, càng không thể có thể mang theo "Quang Vinh", như vậy sẽ phá hư thảm thực vật trong rừng, quấy nhiễu đến động vật. Điều quan trọng nhất, Hiên Viên thượng tá không có khả năng mang "Quang Vinh" đi đặc huấn.

Cơ giáp Chiến sĩ chỉ đặc huấn ở tại doanh địa của Trọng trang sư cùng doanh địa của đội đặc nhiệm, bởi năng lực tấn công của cơ giáp Chiến sĩ rất mạnh, chúng đều có sân riêng để huấn luyện."

Trầm Dương bổ sung: "Bắc Đàn chính là trung tâm của liên bang, không có khả năng xuất hiện tình huống khẩn cấp cần cơ giáp Chiến sĩ ra mặt giải quyết. Cho nên chúng ta có thể khẳng định "Quang Vinh" không ở trong doanh địa thì nhất định đã ly khai Bắc Đàn, nói như vậy Hiên Viên thượng tá chắc chắn không còn ở Bắc Đàn, hắn không phải mang đội đi đặc huấn, mà là đi chấp hành nhiệm vụ bí mật nào đó."

Biệt Lâm bổ sung: "Như vậy là có thể giải thích tại sao Hiên Viên thượng tá điều Trát Khố Đạt trung úy đến đây làm thiếp thân hộ vệ cho Tiểu Phá, mà chủ tịch quốc hội cùng Hiên Viên nguyên soái lại không chút phản ứng chút nào. Trát Khố Đạt trung úy là đội trưởng đội thân vệ của Hiên Viên thượng tá, nhiệm vụ của hắn chính là phòng ngừa có người đánh lén khi Hiên Viên thượng tá cùng địch nhân đối mặt, bảo hộ an toàn của hắn.

Hiên Viên thượng tá đem hắn điều đến đây, để bảo đảm an toàn cho Tiểu Phá, chẳng sợ làm như vậy có thể mang đến nguy hiểm cho bản thân. Bởi vì theo ta biết, thời điểm Hiên Viên thượng tá ra ngoài chấp hành nhiệm, Trát Khố Đạt trung úy nhất định sẽ đồng hành."

Lục Bất Phá nói không rõ cảm giác trong lòng mình lúc này, hắn vẫn oán Hiên Viên Chiến, nhưng loại oán này cùng ban nãy hoàn toàn bất đồng."Ai thèm hắn bảo vệ chứ, hắn nghĩ đem Trát Khố Đạt phái tới, ta sẽ không tức giận sao?" Lập tức hắn lại lo lắng hỏi: "Các ngươi có biết Hiên Viên Chiến đang chấp hành nhiệm vụ gì không?" Cái thứ to con kia không thấy đâu, như vậy nhiệm vụ lần này hẳn rất nguy hiểm, thực sự nguy hiểm. Trái tim Lục Bất Phá như bị nhéo mạnh một cái.

Tổ ba người đồng thời lắc đầu: "Nếu không phải chiến tranh nổ ra, nhiệm vụ mà Hiên Viên thượng tá chấp hành đều là tối cơ mật, lần này hắn mang "Quang Vinh" cùng đi, kia nhất định là nhiệm vụ siêu cấp cơ mật, chúng ta điều tra không được, cũng không thể đi thăm dò."

Lục Bất Phá đứng lên: "Ta đi tìm chủ tịch quốc hội cùng Hiên Viên bá bá!"

"Tiểu Phá!" Biệt Lâm giữ chặt hắn, "Chủ tịch quốc hội cùng Hiên Viên nguyên soái chưa tới tìm ngươi có nghĩa là bọn họ sẽ không nói cho ngươi biết. Mặc kệ là nhiệm vụ gian nan khó khăn đến nhường nào, Hiên Viên thượng tá nhất định sẽ bình an trở về, ta tin không lâu nữa hắn sẽ trở lại. Không bằng Tiểu Phá làm như không biết, kiên nhẫn chờ đợi."

"Ta chờ không được, Hiên Viên Chiến nợ ta một lời giải thích!" Bỏ tay Biệt Lâm ra, Lục Bất Phá chạy ra khỏi thư phòng, gia khỏa kia là cận vệ của hắn, hắn là chủ nhân của tên kia! Đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ cũng nên nói cho hắn biết một tiếng đi. Đùng một cái vô thanh vô tức đã không thấy tăm hơi đâu, còn phái một người hắn không biết tới bảo hộ hắn, gia khỏa kia rốt cuộc đem hắn trở thành cái gì đây?

Chạy ra khỏi nhà trọ, mới phát hiện mình không biết phải đi đâu, hắn cũng không lái được phi hành khí. Vừa lúc này có một chiếc phi hành khí đáp xuống trước mặt hắn, Lục Bất Phá chạy nhanh tới. Sau khi phi hành khí ổn định, cửa liền mở ra, Lục Bất Phá cũng không cần biết đó là phi hành khí của ai, hắn nhào về phía trước nói: "Mang ta đi tìm chủ tịch quốc hội."

"Tiểu Phá?"

Vừa thấy là người quen, Lục Bất Phá vui vẻ."Thượng Quan Nông, đúng lúc, phiền ngươi dẫn ta đi tìm chủ tịch quốc hội, Hiên Viên bá bá cũng được."

Thượng Quan Nông đóng cửa phi hành, mới từ quân doanh của đội đặc nhiệm trở về nên hắn hiểu ngay: "Tiểu Phá đã biết Chiến không còn ở Bắc Đàn phải không?"

"Ừm!" Lục Bất Phá ngồi vào vị trí bên cạnh Thượng Quan Nông, "Ngươi có tra được gì không?"

Thượng Quan Nông không khởi động phi hành khí, mà nói: "Điều ta biết có lẽ cũng không sai biệt lắm với điều Tiểu Phá biết." Nhưng hắn tựa hồ còn có tin khác, do dự vài giây, mới nói: "Mấy ngày nay ông nội của ta đến khuya mới trở về, nhìn dáng vẻ của ông, tựa hồ đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng. Đối với chuyện cơ mật của liên bang, cho dù là thân nhân cũng không được tùy tiện tiết lộ.

Tiểu Phá nếu muốn đi hỏi chủ tịch quốc hội cùng Hiên Viên nguyên soái, ta nghĩ bọn họ sẽ không nói cho ngươi biết."

Nhưng sau đó, Thượng Quan Nông lại khởi động phi hành khí, đối với người nào đó đang mang vẻ mặt thất vọng cười nói: "Nhưng vẫn là phải thử một chút, chủ tịch quốc hội cùng Hiên Viên nguyên soái nhất định sẽ không nói, chúng ta đi tìm những người khác."

Lục Bất Phá cảm kích nói: "Cám ơn ngươi, Thượng Quan Nông."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!