"Anh nói cái gì?!"
Hiên Viên Chiến nhanh lấy chén trên tay Lục Bất Phá, lại lấy ra khăn tay lau đồ ăn cậu phun ra. Bất chấp quản bên miệng còn có mấy hạt cơm không, Lục Bất Phá bắt lấy tay bận rộn của Hiên Viên Chiến, rống to: "Anh nói cái gì?! Anh nói lại một lần cho em! Em làm sao vậy!"
Hiên Viên Chiến ngữ điệu mang khuyên dỗ mà nói: "Tiểu Phá, em bình tĩnh một chút, em hiện tại không thể sốt ruột." Rút ra tay, đem người kích động
-- cũng không phải hưng phấn
-- ấn nằm ở trên giường, Hiên Viên Chiến một tay sờ lên bụng Lục Bất Phá, cằm căng chặt: "Tiểu Phá, em nơi này, khả năng có hài tử."
"A!" Lục Bất Phá là thật sự bị dọa tới rồi, không phải cái loại khủng hoảng biết được chính mình sẽ sinh hài tử, nhưng cũng tuyệt đối không phải cái loại vui sướng như Hiên Viên Chiến.
"Em, em, em, em hoài...... em có hài tử?" Mụ mụ nha, cậu không phải hoài không thượng sao?! Lục Bất Phá nháy mắt nổi lên một thân da gà.
Hiên Viên Chiến khóe mắt đều mang theo vui mừng, hắn thật mạnh gật đầu, thanh âm lược ách mà nói: "Rạng sáng em đã đói bụng, nghĩ đến lần trước em luôn là đói bụng, anh không yên tâm, liền đem em tới bệnh viện. Charlie Kim đã kiểm tra thân thể cho em, nói em rất có thể có hài tử."
"Cái gì kêu rất có thể?!" Lục Bất Phá gãi đầu phát. Lần trước cậu mơ màng hồ đồ hoài Tinh Tinh, cậu còn không có cảm giác quá lớn, hiện tại nghe được chính mình lại có hài tử, như vậy cảm giác thật sự quá XX!
Hiên Viên Chiến theo ngực Lục Bất Phá, nói: "Thai nhi quá nhỏ, rất khó thấy rõ ràng, bất quá cùng hình ảnh lúc trước của em so sánh với, nơi đó xác thật có biến hóa. Tiểu Phá, em không muốn hài tử sao?!"
"Không phải có vấn đề." Lục Bất Phá vẫn là nẵm tóc, "Lâu như vậy cũng chưa tin tức, em cho rằng em sẽ lại không có, cũng không có làm tốt loại này chuẩn bị. Tưởng tượng đếntrong bụng chính mình có cái hài tử......" Lục Bất Phá lắc đầu, "Hảo quái hảo quái a."
Ôm lấy người đang trong cuồng loạn, Hiên Viên Chiến trấn an: "Tiểu Phá, xin hãy yên tâm. Tuy rằng em không có chuẩn bị, anh chính là mong thật lâu. Tiểu Phá, cám ơn em."
"Tạ cái đầu anh á! Em sẽ bị người cười chết a!" Ngoài miệng oán giận, Lục Bất Phá trong lòng nảy lên một cổ quái dị, trong bụng cậu có hài tử? Hoàn toàn không có cảm giác.
"Sẽ không có bất luận kẻ nào cười em, tất cả mọi người đều thực chờ mong hài tử hai người chúng ta." Hiên Viên Chiến đã trải qua rất nhiều chuyện, khẩu khí đều so dĩ vãng ôn nhu không ít.
Lục Bất Phá hận đến đấm hắn: "Lại không phải anh sinh, anh đương nhiên tùy tiện nói!"
"Tiểu Phá, cám ơn em."
"Hừ!" Lục Bất Phá rất muốn chụp vựng chính mình, vẫn là vô pháp tiếp thu a a a!
Có người gõ cửa, Lục Bất Phá lập tức đẩy Hiên Viên Chiến, Hiên Viên Chiến đứng dậy đi mở cửa. Vừa thấy đến người ngoài cửa, Lục Bất Phá rất muốn thực kéo lên chăn che lại chính mình, nhưng cậu là Mang Tang Tử, chuyện mất mặt như vậy tuyệt đối không thể làm.
"Tiểu Phá, ngươi tỉnh." Tiến vào chính là các thành viên uỷ ban, viện trưởng Ngô nói cùng với Charlie Kim.
"Ân, mới vừa tỉnh." Lục Bất Phá miễn cưỡng lộ ra mỉm cười gượng.
Một đám người nối đuôi nhau tiến vào, nháy mắt đem Lục Bất Phá vây quanh. Bạch Thiện đầu tiên lên tiếng: "Tiểu Phá, ngươi hiện tại ở thời kỳ phi thường nguy hiểm, uỷ ban toàn thể thông qua ngươi tạm thời buông trên công tác, chuyên tâm tĩnh dưỡng. Tại đây trong lúc, chỗ hành chính công tác của ngươi có thể chuyển giao cho Charlie Kim."
Lục Bất Phá nửa khuôn mặt run rẩy
-- chịu đó ảnh hưởng người nào: "Chủ tịch quốc hội, ta không có việc gì. Ta chính mình đều không có cảm giác. Trên tay công tác ta có thể giảm một ít, bất quá ta không muốn mỗi ngày nằm ở trên giường, hơn nữa ta cũng không nghĩ bởi vì tại đây sự kiện nhi buông công tác."
Liền thấy vây quanh hắn mỗi người đều nhíu mày, Charlie kim chạy nhanh nói: "Tiểu Phá, thai nhi hiện tại rất nhỏ, vì an toàn khởi kiến, ngươi vẫn là chuyên tâm tĩnh dưỡng đi. Sau khi xác định đã thành thục, ngươi có thể làm một chút sự tình."
Thai nhi...... Lục Bất Phá nổi một tầng da gà, trên mặt rốt cuộc duy trì không được nụ cười. "Ta cũng chưa có cảm giác gì, cứ như vậy mỗi ngày ở trên giường nằm, chờ ta có cảm giác, ta đây không phải giường đều không thể xuống? Liền tính ta xác thật có, bẽ cũng không yếu ớt như vậy, Tinh Tinh lúc ấy ta căn bản không biết, bé còn không phải ra tới?" Muốn câuh giống nữ nhân mỗi ngày nằm ở trên giường an thai? Cậu làm không được! Cậu không phải nữ nhân.
Hiên Viên Chiến lên tiếng: "Tiểu Phá, hài tử hiện tại thực không rõ ràng, chờ sau khi xác nhận em liền có thể đi công tác, anh tuyệt đối không ngăn cản em."
Hiên Viên Tri Xuân vừa muốn phản bác, nhưng nhìn đến ánh mắt tôn tử, ôngnhịn xuống.
Lục Bất Phá khó hiểu: "Không phải nói em có sao? Như thế nào còn muốn xác nhận?"
Viện trưởng trở lại: "Chúng ta đều không thể từ kiểm tra hình ảnh thượng nhìn ra thai nhi tồn tại, chỉ có Charlie kim tổ trưởng nhìn ra được tới. Thai nhi quá nhỏ, cho dù phóng đại mà là bị cũng không phải đặc biệt rõ ràng, chỉ là Charlie kim từ ngươi máu trị số phân tích trung phán đoán ra ngươi khả năng có hài tử. Cho nên trong khoảng thời gian này muốn ủy khuất Mang Tang Tử tiên sinh lưu viện quan sát, chờ chân chính xác định lúc sau, Mang Tang Tử tiên sinh liền có thể xuất viện."
Viện trưởng nói khách khí như vậy, Lục Bất Phá dù có lại nổi da gà cũng không thể có cái gì bất mãn, hơn nữa Hiên Viên Chiến nhìn qua phi thường cao hứng, Lục Bất Phá cũng không khó có thể tiếp nhận như vậy rồi. Gật gật đầu, cậu nói: "Hảo đi, ở trước khi xác nhận ta sẽ phối hợp. Bất quá sai khi xác nhận ta còn là muốn công tác, ta không phải nữ nhân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!