Chương 15: ♦ Mua Sắm

Sau khi quyết định tới trung tâm mua sắm, Lục Văn Tây liền gửi tin cho Viên Dã Phú, Viên Dã Phú nhanh chóng đáp lại: cứ theo giờ cũ mà tới.

Lục Văn Tây: ok, hôn cậu một cái thật kêu moaz moaz

Viên Dã Phú: đừng lãng, cẩn thận mất fan đấy

Lục Văn Tây: nói tới cũng kỳ quái, người mắng ta càng nhiều thì fan lại càng nhiều a *icon lắc lư lắc lư*

Trong lúc chờ đợi, Doãn Hàm Vi ngồi trên sô pha nghịch PSP, nhịn không được hỏi: "Chúng ta về đây một chuyến chỉ để ngồi chơi game à?"

"Thuận tiện ký tên cho fan nữa a!" Lâm Hiểu đang lướt weibo xem thời trang mới nhất cùng phong cách của các ngôi sao tuần này.

"Còn tự tìm đường chết nữa a, lần này lão đại chúng ta lại giật tít rồi." Nhắc tới chuyện này, Doãn Hàm Vi lại có chút tức giận.

"So với đám minh tinh dùng xác thịt giật tít vẫn tốt hơn nhiều, dù sao lão đại chúng ta cũng dựa vào thực lực a."

Anh Lưu vừa mới vào nhà nghe vậy liền nhịn không được vui vẻ, bất quá tính tình trầm ổn hơn nên cũng không nói thêm gì.

Tới hơn tám giờ tối, mọi người đều đói bụng mới bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuất môn.

Viên gia chuyên kinh doanh trung tâm mua sắm, khắp các thành thị trong nước đâu đâu cũng có sản nghiệp, ngoại trừ trung tâm mua sắm còn có khách sạn, rạp chiếu phim, công viên trò chơi.

Mỗi khi cần mua sắm, Lục Văn Tây sẽ tới trung tâm do Viên Dã Phú phụ trách quản lý. Biết Lục Văn Tây sẽ tới, Viên Dã Phú đã chuẩn bị sẵn, trung tâm đóng cửa sớm một tiếng, tắt hệ thống camera giám sát đồng thời thông báo nhân viên không được quay phim chụp hình, ở nguyên vị trí chờ đợi.

Chờ hết thảy sắp xếp xong, Lục Văn Tây liền dẫn theo đoàn đội tới trung tâm, không có khách hàng khác, bọn họ có thể tùy tiện dạo chơi mua sắm. Hơn nữa nhân viên đã được dặn dò không được phép quấy rầy Lục Văn Tây nên cũng không có ai tùy tiện chào hỏi hay xin chữ ký.

Tiến vào trung tâm, Doãn Hàm Vi, Lâm Hiểu cùng anh Lưu mỗi người cầm một thẻ chia ra tự do mua sắm.

"Lầu bốn có cửa hàng thức ăn, sau một giờ lên đó tập hợp." Lục Văn Tây dặn.

"Lão đại, anh có gì cần mua không?" Lâm Hiểu hỏi.

"Cứ tùy tiện mua đi."

"Hiểu rồi!" Lâm Hiểu nói xong liền sôi nổi chạy về phía khu mỹ phẩm.

"Em sẽ đi xem sô pha." Doãn Hàm Vi nói xong liền hôn tấm thẻ một cái rồi cũng rời đi.

"Anh xuống siêu thị dạo một chút." Anh Lưu nói xong liền đi về phía thang máy.

Cuối cùng chỉ còn lại Lục Văn Tây cùng Hứa Trần.

Lục Văn Tây dẫn theo Hứa Trần dạo một vòng trong trung tâm, hấp dẫn ánh mắt của một đám nhân viên, bất quá bọn họ vẫn cố gắng thu liễm ánh mắt không làm ảnh hưởng tới Lục Văn Tây, anh quan sát xung quanh một chút rồi hỏi Hứa Trần: "Cậu thích phong cách quần áo gì?"

"Đơn giản là tốt rồi."

"Màu sắc thế nào?"

"Màu tối."

"À… mấy màu trắng đen xám ấy hả?"

"Ừm."

Lục Văn Tây gật đầu, sau đó tìm được một cửa hiệu khá cổ điển, quần áo thiên về phong cách Trung Quốc, nút vải kiểu cổ, chất liệu vải bông chiếm đại đa số, quần áo cũng khá rộng rãi, không phải dạng phong cách bó sát rách rưới mà Lục Văn Tây đang mặc.

Trong ấn tượng của anh, Hứa Trần có khí chất thư sinh phục cổ, rất thích hợp với dạng phong cách thanh lịch này.

Lục Văn Tây dẫn Hứa Trần vào tiệm, nói với nhân viên bán hàng: "Dựa theo số đo của cậu ấy, mỗi kiểu lấy ba màu trắng đen xám, chốc nữa trợ lý của tôi sẽ tới lấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!