Chương 135: (Vô Đề)

Đột nhiên phát hiện cơ thể mình đã khỏe hẳn, Lục Văn Tây đột phát ý tưởng, kéo tay Hứa Trần, vẽ một vòng tròn lên cổ tay Hứa Trần, không có phản ứng.

Thử vận chuyển một ít công pháp, một lần nữa vẽ một vòng, ánh sáng lóe ra, dấu vết trên cổ tay bắt đầu biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Hai người liếc nhìn nhau một cái, trong mắt tràn đầy bất ngờ.

Lục Văn Tây lập tức giúp Hứa Trần chữa trị vết sẹo trên cổ tay còn lại, còn cả trên đùi và ngực, toàn bộ dấu vết đều không thấy nữa.

Lục Văn Tây mừng rỡ nắm lấy tay Hứa Trần xem tới xem lui, cảm thấy rất hài lòng, rõ ràng là cậu nhóc đẹp trai như vậy, sao có thể mang một thân đầy sẹo được chứ?

Xóa đi dấu vết, hôn sẽ càng thoải mái hơn.

"Loại dị năng này dùng rất tốt." Lục Văn Tây cảm thấy bản lĩnh mà Tiêu Vân Mặc để lại cho mình rất tuyệt, anh quả thực đã biến thành nhân sĩ trâu bò như người sắt, siêu nhân, người nhện...

Hai người hôn một cái để chúc mừng, tiếp đó Lục Văn Tây trực tiếp nhảy ra khỏi thùng gỗ, mang dép muốn ra ngoài thử nghiệm bản lĩnh. Nhưng mới đi được vài bước đã há miệng run rẩy quay trở lại: "Không được, vẫn còn cảm thấy lạnh."

Hứa Trần bám sát theo sau, dùng khăn tắm quấn lấy cơ thể Lục Văn Tây.

Lục Văn Tây thấy Hứa Trần vẫn chưa lau sạch, sợ Hứa Trần bị lạnh nên cũng quấn Hứa Trần vào chung.

Khăn tắm không lớn, bọc lấy hai người đàn ông cao lớn có chút khó khăn, vì thế hai người nhanh chóng lau người, sau đó Hứa Trần nhét Lục Văn Tây vào trong chăn. Tiếp đó dùng khăn tắm tự lau người mình, khoác thêm áo rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc, mang thùng gỗ ra ngoài, đổ nước, dọn dẹp xong xuôi mới trở lại.

Sau khi nằm xuống thì Lục Văn Tây vung tay lên dập tắt ngọn nến.

Hiện giờ anh đã dùng dị năng tới phát nghiện rồi.

Hứa Trần quay người sang ôm Lục Văn Tây vào lòng, cảm nhận được ổ chăn ấm áp, trong lòng đặc biệt thỏa mãn.

Mấy năm trước, cũng là căn phòng này, người nhà họ Hứa lấy máu của cậu, bởi vì mất máu quá nhiều nên cơ thể cậu lạnh như băng, nhóm trưởng bối trong nhà đưa cậu về phòng, đốt lửa bên phòng phụ xong thì không thèm quan tâm gì tới cậu nữa..

Cũng là ngày đông giá rét thế này, cậu lẻ loi cô độc ở trong phòng, cơ thể đau đớn, còn rất lạnh, một mình trốn trong chăn lén chảy nư. ớc mắt. Lần đó cậu chắc chắn không ngờ được vài năm sau mình đã dẫn theo người mình yêu sâu đậm quay về đây, cùng nằm trong chăn, còn ấm áp tới mức làm người ta muốn rơi lệ.

Lục Văn Tây lại bắt đầu không thành thật, đầu tiên là dùng chân quấn lấy chân cậu, thấy cậu không có phản ứng thì bò vào lòng cậu, từ trên cao nhìn xuống, sau đó hôn mạnh một cái, tay cũng bắt đầu không thành thật.

Hứa Trần hiểu được có vẻ mình vẫn chưa cho tiểu ca ca nhà mình ăn no, vì thế cậu hơi đẩy vai Lục Văn Tây một chút, để Lục Văn Tây nằm ngửa xuống, dùng tay vuốt phần tóc mái của anh ra phía sau, sau đó hôn lên phần tráng sáng bòng của anh.

"Khi nãy anh sờ thấy bé Trần Trần lạnh lắm, mau tiến vào trong tiểu ca ca đi nào, ấm lắm." Lục Văn Tây lại bắt đầu đùa giỡn Hứa Trần rồi.

Có điều Hứa Trần quả thực rất muốn tiến vào sự ấm áp đó.

Đêm mùa đông, được ôm người mình yêu sâu đậm, dùng thân thể làm ầm cho đối phương.

Yêu đối phương cỡ nào cũng không cảm thấy đủ, lăn qua lăn lại thế nào cũng không biết mệt, một lần rồi lại một lần giữ lấy, một lần rồi lại một lần mở thân mình nghênh đòn, tới tận bình minh.

Hứa Vọng khoanh tay trước ngực, đi tới đi lui trước cửa nhà Hứa Trần, lạnh tới run lẩy bẩy.

"Chậc... người trẻ tuổi thể lực tốt thật, a... hắt xì..."

...

Hứa Vọng biết Tiêu Vân Mặc đã làm sai, vì thế phải nghĩ cách bù đắp lại một chút, cố gắng dạy dỗ Hứa Trần là một, còn phải tới Địa Phủ tìm Tiểu Diêm Vương gia đòi hồn.

Tuy nhóm Đặng Huyên Hàm cũng nên đi luân hồi, nhưng bọn họ chọn làm vậy vì muốn cứu Lục Văn Tây.

Hứa Vọng chụp một lá bùa, dẫn theo Hứa Trần và Lục Văn Tây trực tiếp đi tới một không gian khác.

Đi ra ngoài thì phát hiện nơi này khá giống xã hội loài người, nhưng không hẳn là hoàn toàn tương tự.

Ở đây cũng có bầu trời, trong đêm tối có một vầng trăng treo giữa không trung. Nhưng bầu trời có màu tím đen, mây có màu đỏ sầm, có những màu sắc này làm nền, vầng trăng kia cũng có hơi đáng sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!