'Diễn Viên' là một chương trình thi đấu kỹ năng diễn xuất, là một chương trình bùng nổ năm ngoái, năm nay là mùa thứ hai.
Các diễn viên tham gia có diễn viên mới, cũng có người là tay ngang, còn có những diễn viên gạo cội đóng phim nhiều năm nhưng vẫn chưa được công chúng biết đến rộng rãi, nói tóm lại, đều là những diễn viên đang rất cần cơ hội để thể hiện mình.
Vào trong, Tống Hiểu kéo Trì Dữ đến một góc nhỏ giọng dặn dò lại lần nữa: "Kỳ này quay là vòng PK hai hai, hai vị khách mời trợ diễn của em lần này là Tôn Hoằng Văn lão sư và Hầu Thụ Minh lão sư, họ đều là những diễn viên gạo cội có nhiều năm kinh nghiệm.
"Nhớ kỹ, camera quay toàn bộ quá trình đấy, cái này khác với tính chất của 'Gia Đình Chúng Ta', không thể tùy tiện như vậy, nhất định phải nói ít làm nhiều, đừng nói linh tinh, dễ dàng bị ghét lắm."
Trì Dữ trong lòng cũng rõ ràng, dù sao ở thế giới trong sách, cậu cũng là một diễn viên gạo cội có nhiều năm kinh nghiệm.
Cậu gật đầu nói: "Yên tâm đi chị, em là diễn viên chuyên nghiệp, biết thân phận của mình, em đến để trợ diễn."
"Đúng vậy, phải nhớ kỹ." Tống Hiểu thấy cậu đã hiểu rõ thì yên tâm hơn một chút, lại cổ vũ Trì Dữ: "Đây là một cơ hội tốt, nắm chắc nhé, chị tin em có thể diễn tốt."
"Cảm ơn chị." Trì Dữ cười nói, cậu vẫn có niềm tin vào kỹ năng diễn xuất của mình.
Hai người đi vào hậu trường, nhân viên công tác đưa họ đến phòng tập của Tôn Hoằng Văn và Hầu Thụ Minh, bên trong, hai người đang cầm kịch bản đối diễn.
Trì Dữ gõ cửa đi vào, trước tiên chào hỏi hai người: "Tôn lão sư, Hầu lão sư, em là Trì Dữ, khách mời trợ diễn lần này."
"À, chào cậu, Tôn Hoằng Văn." Tôn Hoằng Văn bắt tay Trì Dữ, nói: "Cậu đến sớm vậy, không phải đang quay chương trình sao? Tôi tưởng cậu phải sáng mai mới đến chứ."
Trì Dữ cũng bắt tay Hầu Thụ Minh, đáp: "Ngày mốt là phải quay chính thức rồi, thời gian tập luyện quá gấp, em phải đến sớm hơn để có nhiều thời gian chuẩn bị, hy vọng em có thể giúp được hai người, không cản trở hai người."
Thấy cậu tích cực và coi trọng như vậy, Tôn Hoằng Văn lại thở phào nhẹ nhõm.
Lúc trước nhân viên công tác nói với anh ấy khách mời trợ diễn là Trì Dữ, anh ấy chưa từng nghe qua cái tên này, còn đặc biệt lên mạng tìm kiếm một chút, thấy là một diễn viên mới tốt nghiệp hai năm, cũng chỉ đóng qua một số vai phụ nhỏ, kinh nghiệm diễn xuất còn ít.
Hơn nữa cái cậu nhóc tên Trì Dữ này hiện tại đang quay tổng nghệ, gần đây thường xuyên lên hot search, ở tổng nghệ hình như có rất nhiều lời nói kinh người.
Tôn Hoằng Văn còn cố ý lên Weibo xem thử, càng xem mày càng nhíu chặt, càng lo lắng, cảm giác người này đặc biệt không đáng tin cậy.
Kỳ này là PK hai hai, đối với anh ấy và Hầu Thụ Minh đều rất quan trọng, gặp phải cục diện "một đi một ở", thật sự hy vọng trợ diễn đừng kéo chân sau.
Trước khi Trì Dữ đến, trong lòng anh ấy vẫn luôn rất thấp thỏm, cũng không biết kỹ năng diễn xuất của Trì Dữ thế nào.
Bây giờ nhìn thấy người, Tôn Hoằng Văn cảm thấy, cậu nhóc này ngoài việc nói 'Tôi có thể sinh con' ra, ít nhất thái độ vẫn rất tốt.
Một bên Hầu Thụ Minh hỏi: "Cậu xem kịch bản chưa?"
"Chưa ạ, em vừa mới nhận được kịch bản, thấy là một vở cổ trang, may mà đến sớm một chút." Trì Dữ mở kịch bản, nói: "Vậy hai thầy, em xem kịch bản trước, học lời thoại."
Tôn Hoằng Văn nói: "Được, biết cậu diễn nhân vật nào không, cậu diễn hoàng đế, tôi diễn Nhiếp Chính Vương, anh ấy diễn thừa tướng."
"Được." Trì Dữ cầm kịch bản đến một bên ghế ngồi xuống xem.
Tôn Hoằng Văn và Hầu Thụ Minh hai người đã học thuộc lời thoại, đang đối diễn.
Trì Dữ nhanh chóng lướt qua cốt truyện, tên vở kịch là 'Nhiếp Chính Vương'.
Hoàng đế tuổi nhỏ lên ngôi, tiên hoàng lệnh Tề Thân Vương nhiếp chính. Hiện giờ hoàng đế đã trưởng thành, Tề Thân Vương vẫn nắm giữ triều chính không chịu trả quyền. Thừa tướng nhiều lần đưa ra trong triều đình, đều bị Nhiếp Chính Vương dùng các loại lý do bác bỏ.
Đoạn này kể về sau khi một vùng đất nào đó bị lũ lụt, Nhiếp Chính Vương và thừa tướng với chính kiến bất đồng lại một lần nữa giao phong.
Vì là một đoạn ngắn dài hơn mười phút, kịch bản cũng không dài, Trì Dữ rất nhanh xem xong.
Là một vị hoàng đế bù nhìn chưa có thực quyền, trong đoạn này, nhân vật này có rất ít lời thoại, cơ bản xem một lần là có thể nhớ kỹ.
Tuy nhiên diễn cổ trang, khó hơn kịch hiện đại một chút là, lời thoại và hình thể, dáng vẻ phải có cái cảm giác cổ trang đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!