Ba người Trì Dữ ăn xong hai quả thanh long, nghỉ ngơi một lát, đạo diễn bắt đầu giở trò. Địa điểm họ đang ở là một khoảng đất trống trong rừng, bên cạnh là một con suối nhỏ, uốn lượn từ trên núi xuống, nước suối trong veo.
Trì Dữ nhìn thấy đống vật tư của đoàn làm phim bên kia, nói với Cố Văn Triều: "Hình như là nướng BBQ."
"Ừm."
Nhân viên đã bố trí xong địa điểm, những viên đá và cành cây trên mặt đất trống đã được dọn sạch, trên đất cũng rất ít cỏ dại, toàn là lá rụng.
Đạo diễn cầm loa bắt đầu. "Mọi người nhìn thấy rồi đó, hôm nay chúng ta đến ngoại ô dạo chơi, môi trường ở đây rất tốt, trong rừng cũng mát mẻ, bên kia còn có một con suối nhỏ, cho nên, chủ đề của chúng ta hôm nay chính là —— nướng BBQ."
Nghe thấy nướng BBQ, mọi người đều vui vẻ hẳn lên, đặc biệt là mấy bạn nhỏ.
Miêu Miêu: "Con muốn ăn cánh gà nướng."
Dương Dương: "Con muốn ăn đùi gà nướng."
Khang Khang: "Con muốn ăn hết."
Pi Pi: "Con muốn ăn thịt!"
Đóa Đóa ngơ ngác: "?"
Đạo diễn: "Được rồi, chú biết rồi, xem ra các bảo bối đều là những tiểu tham ăn cả đó."
Mọi người cười.
Đạo diễn lại nói: "Luật cũ nhé, chơi trò chơi thắng nguyên liệu nấu ăn, chúng ta chuẩn bị nguyên liệu rất phong phú, muốn ăn đùi gà nướng hay rau củ nướng, đều tùy các bạn. Nào, trò chơi đầu tiên, kiệu hoa."
Trước mặt họ vẽ hai vạch, khoảng cách giữa chúng là 20 mét. "Các bậc phụ huynh, nắm khuỷu tay của nhau, các bảo bối ngồi lên kiệu hoa do phụ huynh tạo ra, đến đối diện rồi quay về, người nào mất ít thời gian nhất sẽ thắng. Đứng thứ nhất có thể ưu tiên chọn năm đĩa đồ ăn, thứ hai bốn đĩa, thứ ba ba đĩa, thứ tư hai đĩa, người cuối cùng, một đĩa."
Năm gia đình đứng ở vạch xuất phát, các bậc phụ huynh bắt đầu làm kiệu. Trì Dữ đưa tay ra: "Đến đây nào, ông xã."
Cố Văn Triều nhìn cậu.
Trì Dữ nhướng mày với anh: "Làm gì, cái này đâu phải trò chơi em tìm ra. Nói đi, ông xã, anh né tránh em làm gì?"
"Ồ, em biết rồi." Cậu ghé lại gần một chút, nhỏ giọng nói: "Anh có phải sợ anh không kiềm chế được không?"
Cố Văn Triều đẩy đầu cậu ra: "Tôi sợ tôi không nhịn được muốn gõ đầu cậu ra xem bên trong toàn là cái gì."
"Toàn là anh thôi." Trì Dữ nhìn Cố Văn Triều nói không chút do dự.
Cố Văn Triều: ...
[Đậu má, hắn lại bắt đầu lại bắt đầu ~!]
[Nắm được cơ hội là không buông tha, nói hắn mặt dày thứ hai không ai thứ nhất.]
[Anh đừng có dùng cái mặt đẹp trai như vậy mà làm trò dầu mỡ!]
[Pi Pi: Trong đầu ba lại không có cục cưng của ba sao?]
Hai người đối diện không nói gì hai giây. Pi Pi ngẩng đầu nhìn lên: "Ba ba, daddy, họ xong hết rồi!"
Hai người quay đầu lại, phát hiện mọi người đều đang nhìn họ.
"Ngại quá, xong ngay đây." Trì Dữ xin lỗi, nâng cằm về phía Cố Văn Triều: "Nhanh lên đi ông xã đừng có lề mề."
Cố Văn Triều giơ tay lên, một tay nắm khuỷu tay mình, một tay nắm khuỷu tay cậu. Trì Dữ nắm lấy, hai người tạo thành một cái kiệu tay, ngồi xổm xuống để Pi Pi ngồi lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!