Gia đình Tạ Minh Triết vừa mới ngã một cái, bò dậy nhìn thấy, bị thao tác của gia đình Trì Dữ làm cho ngây người. Anh ta vội vàng nói với vợ: "Mau, vợ ơi, nhấc con trai lên!"
Mẹ Khang Khang lập tức hiểu ý, hai người bắt chước Trì Dữ và Cố Văn Triều, không có Khang Khang chân ngắn ở giữa, hành động ăn ý hơn hẳn.
[Ha ha ha, mau xem, gia đình Tạ Minh Triết cũng bay lên giống gia đình Trì Dữ rồi.]
[Gia đình Lý lão sư cũng học theo rồi."
"Trời ơi, gia đình Trì Dữ nhanh quá, đã quay về rồi, Lâm Thư mau lên đi!]
Có một thì có hai, có hai thì có ba. Theo gia đình Trì Dữ kéo Pi Pi bay, gia đình Tạ Minh Triết theo sát phía sau, sau đó, gia đình Lý Chu Tri lão sư và gia đình Từ Lực lão sư cũng làm theo, nhấc đứa bé lên. Chỉ có gia đình Lâm Thư vẫn chậm rãi đi theo bước chân của mình, còn đi lảo đảo.
Khán giả xem đến sốt ruột. [Gia đình Lâm Thư mau lên đi, học theo họ đi, nếu không sẽ phải ở căn phòng tệ nhất đó!]
Con trai Lâm Thư là Dương Dương ở bên trong cũng sốt ruột: "Ba ba, mẹ mẹ, mau lên, họ sắp thắng rồi, chúng ta cũng làm như vậy đi."
Lâm Thư nhìn thấy gia đình Từ Lực ở phía trước cũng đã vượt qua họ 3 mét, nói: "Được."
Lâm Thư đưa mắt ra hiệu cho chồng, hai người nhấc con trai lên, nhưng vẫn luôn ở phía sau gia đình Từ Lực.
Phía trước, Trì Dữ và Cố Văn Triều hô khẩu hiệu đã nhanh chóng quay về, dẫn đầu về đích. Bước qua vạch trắng ban đầu, Trì Dữ vui vẻ quay người ôm chặt Cố Văn Triều.
"Chúng ta thắng rồi! Ông xã, chúng ta thắng rồi, ha ha ha......"
Bỗng nhiên bị ôm chặt, nụ cười trên mặt Cố Văn Triều khựng lại một chút, nhưng vừa mới cùng nhau giành chiến thắng, cảm xúc vui vẻ vẫn tràn đầy lồng ngực, anh nâng tay trống không vỗ vỗ vai Trì Dữ, nụ cười trên mặt tiếp tục: "Ừm."
"Hiahiahia~ ba ba, daddy, chúng ta thắng rồi ~"
Pi Pi nắm tay ba ba và daddy, vui vẻ ngẩng đầu nhìn hai người. Trì Dữ quá kích động, ôm ông xã nhảy hai cái, nghe tiếng cười của con trai liền buông ra. Cậu ngồi xổm xuống giang hai tay về phía Pi Pi.
"Ha ha ha, bảo bối, chúng ta thắng rồi, yeah ~ đập tay cái nào!"
Pi Pi phấn khích vươn bàn tay nhỏ, đập một cái vào lòng bàn tay lớn của ba ba.
"Ông xã, tới!" Trì Dữ lại giơ bàn tay về phía Cố Văn Triều, ra hiệu anh đập tay ăn mừng.
Cố Văn Triều cởi dây buộc chân của ba người, phối hợp đập một cái, rồi cũng đập tay chúc mừng với Pi Pi.
Ba người quay đầu lại, phát hiện mấy gia đình khác cũng đều giống họ, đều nhấc đứa bé lên kéo bay.
Đợi đến khi gia đình Lâm Thư cuối cùng về đến đích, đạo diễn bất lực nói: "Cố tổng, Trì lão sư, hai người thật sự là lấy sức lực của bản thân mà 'kéo bay' cả trường quay!"
Mọi người đều cười rộ lên. Trì Dữ chớp chớp mắt: "Đạo diễn chưa nói quy tắc mà, đương nhiên là làm sao nhanh thì làm thôi."
Đạo diễn: "... Đúng, tôi sai, tôi nhớ rồi."
Mọi người lại lần nữa cười rộ lên. Khán giả phải cười chết vì họ.
}Ha ha ha, đạo diễn lần này có bài học nhớ đời rồi, lần sau tuyệt đối không để Trì Dữ lợi dụng sơ hở nữa.]
[Đúng vậy, chính anh không nói rõ quy tắc trò chơi, trách ai đây, chỉ có thể trách anh thôi.]
[Trì Dữ quá ranh mãnh, trước đó hắn thì thầm vào tai Cố tổng, hóa ra là đang nói cái này!]
[Trời ơi, tôi có chút thích hắn rồi làm sao đây.]
[Tôi cũng...]
Đạo diễn công bố kết quả, gia đình Trì Dữ đứng thứ nhất, có quyền ưu tiên chọn nhà ở. Trì Dữ không chút do dự đi tới cầm lấy tấm thẻ ghi "Tiểu dương lâu trang bị đầy đủ", lớn tiếng nói: "Chúng tôi muốn cái này, tất cả đều có!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!