Chương 9: (Vô Đề)

Tô Duệ dắt Triết Triết đến.

"Ba!"

Triết Triết lập tức kéo mạnh tay tôi, vẻ mặt hệt như vừa bị người khác giành mất món đồ yêu thích.

Quấn lấy tôi đòi bế.

Tô Duệ nhẹ nhàng nhưng dứt khoát chắn trước mặt Phi Phi, miệng nói Triết Triết còn thân với tôi hơn cả mẹ ruột nó.

Tôi thấy con gái nghiêng mặt sang chỗ khác.

Cảm giác trong lòng bỗng chua xót khó tả.

Từ nhỏ, Phi Phi rất ngoan ngoãn, uống thuốc cũng không mè nheo.

Con bé quen với việc ba luôn bận rộn, thỉnh thoảng làm nũng cũng chỉ là muốn tôi vẽ tranh cùng.

Những ký ức bị lãng quên đột nhiên ùa về.

Hồi đó, con bé từng vẽ một bức tranh gia đình, mang đến công ty tìm tôi.

Triết Triết ngồi trên ghế làm việc của tôi.

Không biết hai đứa đã cãi nhau thế nào.

Phi Phi nói Triết Triết giành đồ của con bé, còn xé nát bức tranh.

Khi ấy, tôi chỉ thấy trong thùng rác có một tờ giấy A4 bình thường, mấy hình người trên đó bị xé vụn.

Tôi không nghĩ đó là chuyện to tát.

Triết Triết khóc lóc đáng thương.

Tôi chỉ lo dỗ dành thằng bé trước.

Vì tôi biết, nếu không dỗ, Tô Duệ sẽ đau lòng.

Sau đó, cuộc cãi vã giữa Vệ Thư Tình và Tô Duệ bùng lên.

Bây giờ nghĩ lại, Phi Phi đã lâu không còn vẽ tranh gia đình nữa.

Lồng n.g.ự. c tôi như bị ai đ.ấ. m mạnh một cú.

Một cơn đau âm ỉ, nặng nề, không chút báo trước, siết chặt lấy tim tôi.

Sau cả buổi chơi đùa, tôi đề nghị đi ăn Pizza Hut.

Triết Triết reo lên phấn khích, khen ba thật tuyệt vì biết nó thích nhất pizza siêu thập cẩm và sườn nướng sốt mật ong.

Phi Phi không có phản ứng gì.

Đồ ăn trong cặp con bé đã gần hết.

Tôi lấy một miếng pizza đặt trước mặt con bé.

Phi Phi nhìn thoáng qua rồi đẩy ra, khẽ nói:

"Ba ơi, con không ăn được hải sản đâu. Mẹ dặn rồi, dì Tiểu Trần cũng nhắc con."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!