Chương 19: (Vô Đề)

Vì con trai và gã chồng cũ, Tô Duệ lại lén lút chuyển tài sản công ty tôi, muốn giúp hắn làm lại từ đầu.

Lần này, tôi không mềm lòng nữa.

Tự tay tống người đàn bà khốn nạn đó vào tù.

Tô Duệ khóc lóc điên cuồng:

"Lục Tiêu, anh từng nói cái gì của anh cũng là của em. Vậy những thứ thuộc về em, tại sao em không thể muốn làm gì thì làm?"

Lời nói trên giường của đàn ông mà cũng tin được sao?

Tôi tặng cô ta năm cái tát trời giáng.

Đánh rụng hai chiếc răng.

Gã chồng cũ của cô ta đúng là đồ hèn, chẳng dám đứng ra bênh vực, còn bảo rằng nếu tôi nhận nuôi con trai hắn thì đừng đến làm phiền hắn nữa.

Triết Triết ôm c.h.ặ. t c.h.â. n tôi, nước mắt nước mũi tèm lem, khóc rống lên.

Trước đây, tôi từng thấy thằng nhóc ngu ngốc này rất đáng yêu.

Giờ nhìn lại, chỉ muốn tự móc mắt mình ra.

Những chuyện hỗn loạn khiến tôi chẳng còn tâm trạng quản lý công ty.

Các khách hàng lớn đều bị Vệ Thư Tình kéo đi mất.

Tôi đáng bị như vậy.

Sau khi công ty phá sản.

Tôi muốn đòi lại số tiền đã tiêu hoang cho Tô Duệ.

Nhưng tất cả chỉ còn là những món hàng xa xỉ đã qua sử dụng, chẳng còn chút giá trị nào.

Triết Triết bị gã cha vô trách nhiệm đưa đến học ở ngôi trường tệ nhất.

Nó gọi điện cho tôi, tôi lập tức chặn số.

Sau này nghe nói, nó đã đẩy bạn học xuống lầu.

Bố của đứa trẻ đó là một tay giang hồ, đánh nó đến mức gào khóc thảm thiết, gãy một chân.

Ra tay hơi tàn nhẫn.

Nhưng ít nhất, chứng tỏ ông ta rất yêu con mình.

Nghĩ lại có lần, Triết Triết từng buộc dây giày của Phi Phi lại với nhau, khiến con bé ngã đau điếng.

Nhưng tôi lại chỉ nghĩ đến việc nó không có cha, nên để con gái mình chịu thiệt.

Lục Tiêu, mày đúng là không phải con người!

Tôi giáng mạnh một cú chưởng vào mặt mình.

Ngày nhận tin Vệ Thư Tình kết hôn.

Tôi đang ở nhà, lau di ảnh của mẹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!