Lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt của Diệp Tích Nhân chạm phải hình bóng quen thuộc.
Giang quản gia đang dẫn theo mấy thị vệ vội vã chạy đến, sắc mặt ông trầm trọng, thậm chí có phần khó coi. Hành lễ xong lập tức đưa tay ra: "Đại công tử, Nhị tiểu thư, xin mau chóng theo ta rời khỏi đây."
Giọng điệu dứt khoát, không cho phép phản bác.
"Giang bá bá, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Như ngửi thấy điều gì đó bất thường, Diệp Trường Minh nghi hoặc đứng bật dậy, cái bàn nhỏ bị hất đổ, hạt dưa rơi lả tả đầy đất, vang lên những tiếng lách tách vụn vặt.
Nhưng chẳng ai để tâm đến.
Tim Diệp Tích Nhân khẽ chững lại một nhịp. Giang Tùy vốn là đồng học của phụ thân Diệp Phái, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, tình như huynh đệ. Đối với hai huynh muội bọn họ mà nói, ông không phải kẻ hầu, mà là bá bá thân thuộc có thể tin tưởng vô điều kiện, là người đã nhìn họ trưởng thành.
Giang Tùy khẽ lắc đầu, không giải thích gì thêm, chỉ nói: "Là lão gia sắp xếp, Đại công tử, Nhị tiểu thư mau theo ta, gặp được lão phu nhân và phu nhân rồi sẽ rõ."
Hai người liếc nhìn nhau, ánh mắt đầy mờ mịt, vẫn bán tín bán nghi đi theo ông, lòng tràn ngập suy đoán.
Cả đoạn đường đi men theo hậu viện về phía cổng nhỏ, đến nơi mới thấy bên ngoài có một cỗ xe ngựa trông vô cùng bình thường đang đậu sẵn, Bàn Kim, Thấu Ngân cùng một hàng dài thị tùng đứng chờ cạnh xe, ngựa đã được cho ăn no, xe sẵn sàng xuất phát bất cứ lúc nào.
Hai người càng thêm nghi ngờ.
"Rốt cuộc là chuyện gì?" Diệp Trường Minh lẩm bẩm.
Giang Tùy vẫn không trả lời, quay đầu lại sốt ruột hỏi: "Lão phu nhân và phu nhân sao vẫn chưa đến? Mau đi giục!"
Trông ông có vẻ rất vội, thỉnh thoảng lại liếc nhìn sắc trời, trán đã rịn đầy mồ hôi lạnh, trong mắt thì tràn ngập tuyệt vọng như thể đã đánh mất hy vọng sống.
Tiểu đồng vâng lời chạy vội vào trong.
Rất nhanh sau đó, Liêu thị được người dìu ra. Đôi mắt bà sưng đỏ, rõ ràng là vừa khóc một trận lớn, bước chân loạng choạng, cả người như mất hết sức lực, đứng cũng chẳng vững.
"Mẫu thân!" Diệp Tích Nhân vội bước lên trước.
Liêu thị lau nước mắt, gắng gượng tinh thần, chỉ tay về phía xe ngựa: "Hai đứa mau lên xe ngay lập tức."
Diệp Tích Nhân và Diệp Trường Minh lại đưa mắt nhìn nhau lần nữa, đồng thời nhíu chặt mày. Nhưng khi thấy vẻ mặt lạnh lùng, không cho cãi lời của Liêu thị, họ sợ làm bà tức giận, đành không dám nói gì, ngoan ngoãn bước lên xe.
Vừa đặt chân vào xe, Diệp Tích Nhân đã phát hiện bên trong chiếc xe ngỡ như bình thường này lại chứa cả một bầu trời khác. Trong xe đã chuẩn bị sẵn một lượng lớn lương khô, cùng mấy cái bọc lớn xếp chồng lên nhau. Nàng tiện tay kéo mở một cái, bên trong là bạc vàng và vài bộ y phục thay đổi, hành lý xuất hành của hai huynh muội đã được thu xếp kỹ càng, chu toàn không sót.
…Bỏ trốn sao?
Diệp Tích Nhân quay phắt đầu lại, không ai để ý tới ánh mắt tràn ngập kinh hoảng và phẫn nộ của nàng.
"Mẫu thân, đây là chuyện gì vậy?" Không thể nào là chuyện mà nàng đang nghĩ tới chứ?
"Đừng hỏi gì cả, cũng đừng quản gì hết." Ánh mắt Liêu thị sắc lạnh, nghiêm nghị nhìn hai đứa con: "Chờ tổ phụ các con đến, lập tức xuất phát."
Lúc này, Triệu thị chống gậy đi tới cổng nhỏ. Bà mặc quan phục phu nhân, mái tóc bạc trắng được chải chuốt gọn gàng, toàn thân toát lên vẻ trang nghiêm và uy nghi.
Liêu Trường Anh và Giang Tùy nhìn thấy bà ăn mặc như vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi, nếu định bỏ trốn thì phải càng kín đáo càng tốt, mà phục sức thế này… hiển nhiên là Triệu thị không định rời đi.
"Trường Anh, lên xe đi, ta ở lại Diệp phủ." Triệu thị điềm đạm lên tiếng.
"Mẫu thân!" Hai mắt Liêu Trường Anh lại lần nữa hoe đỏ.
"Tấm thân già này của ta chẳng sống được bao lâu nữa, nhưng dù thế nào cũng phải có người ở lại trấn giữ nhà họ Diệp. Con phải lo cho hai đứa nhỏ…"
Nước mắt Liêu thị trào ra như đê vỡ, bà liều mạng lắc đầu: "Con không đi! Con với chàng là phu thê một thể, chàng có tội, con chính là đồng phạm bao che; chàng chết, con cũng chẳng sống nổi một mình! Con phải ở lại, ít ra… còn có thể làm được chút gì đó…"
Nghe vậy, hốc mắt Triệu thị cũng đỏ hoe, bà run rẩy nắm lấy cổ tay Liêu thị, các ngón tay khẽ run: "Con nghĩ kỹ rồi chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!