Yến tàn, nhân lúc đi thay y phục rửa mặt, Dương Ngọc Dao không khỏi tìm Dương Ngọc Hoàn than phiền vài câu.
"Ngươi biết rõ ta không thích tên Tạp Hồ kia, sao lại còn làm tẩy nhi yến cho hắn?"
Dương Ngọc Hoàn để Trương Vân Dung giúp nàng búi lại tóc, ánh mắt vẫn luôn dán chặt vào hí bản trong tay, lẩm bẩm như xướng như niệm:
"Môn yểm trứ lê hoa thâm viện, phấn tường nhi cao tự thanh thiên...... tự thanh thiên (1)? Tam tỷ có biết xướng không?"
"Ta đang hỏi thật đấy, ta không muốn thật sự nhận con heo mập đó làm ngoại sanh đâu."
"Thánh nhân nói hắn thông thạo lục tộc ngữ ngôn, am hiểu phong tục người Hồ, ta cũng không nhớ rõ lắm, nhưng nói chung phía Bắc chỉ dùng được hắn thôi, không thể bạc đãi người bệnh."
Dương Ngọc Hoàn chẳng buồn ngẩng đầu, lơ đãng đáp,
"Ta không thể học theo Mai phi lạnh nhạt vô vị, những điều Thánh nhân yêu thích đều viết hết trong từ rồi, chỉ riêng ba chữ"tuổi thanh xuân
"thì cứ theo mà chơi thôi."
"Tuổi thanh xuân, tuổi thanh xuân, lão nương đã ba mươi mà còn phải chơi trò gia đình." Dương Ngọc Dao quả thật to gan, dám oán than trước mặt cung nữ, bởi tính tình nàng vô cùng thẳng thắn.
Dương Ngọc Hoàn rõ ràng vẫn chăm chú vào hí văn, nhưng lời này lại lọt vào tai, liền phản vấn:
"Tam tỷ há chỉ ba mươi? Sao còn nhận một nghĩa đệ trẻ tuổi như thế?"
"Ngươi thật đáng ghét."
Dương Ngọc Dao nói:
"Ta thích thế thì đã làm sao?"
"Lâm khứ thu ba na nhất chuyển, chân não nhân, hưu đạo thị tiểu sinh, ý nhạ tình khiên thiết thạch tâm tràng (2)."
Dương Ngọc Hoàn lại thấp giọng ngâm một câu, nhíu mày, ánh mắt nghi hoặc, tự hỏi:
"Hí này, nên xướng thế nào mới đúng?"
Trang điểm xong, vừa bước ra đã có cung nữ tiến đến bẩm báo:
"Quý phi, hí văn vẫn ở trong tay người? Nô tì xin phép mang đi sao chép một bản, có được không?"
Không cho.
"Là khẩu dụ của Thánh nhân."
Cũng không cho. Dương Ngọc Hoàn che lấy thư quyển, lui lại một bước, Đợi ta xem xong đã.
Trở lại điện, thì thấy Lý Long Cơ đang cùng Lý Quy Niên bàn chuyện dàn dựng vở hí, thần thái khá là nghiêm túc.
Đối với vị đế vương này, việc trị quốc đã quá dễ dàng, ngược lại cải cách hình thức hí kịch mới là thử thách lớn, cần được suy xét kỹ lưỡng.
"Trẫm chỉ mới xem sơ qua, mà mỗi hồi của vở hí này đều nối liền với một cung điệu (3) bên trong có hàng chục làn điệu truyền thống."
Lý Quy Niên hành lễ nói:
"Bệ hạ có thể ban cho hạ thần xem thử hí văn đó được không?"
"A, Thái Chân về rồi, mau đưa hí văn cho người của Cao tướng quân sao chép."
Thấy Thánh nhân nghiêm túc, Dương Ngọc Hoàn đành bất đắc dĩ giao ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!