Ta nhẹ nhàng đặt kéo xuống, mỉm cười:
"Hồi nhỏ nhà nghèo, hàng xóm làm nghề buôn hàng từ phương Nam, hay gọi ta sang bóc củ ấu giúp kiếm chút tiền đỡ đần trong nhà."
Một lý do kín kẽ không sơ hở, A Oanh vốn là thân phận nhà nghèo, rất khớp.
Mọi người cảm thấy nhàm chán, lại tản đi ánh nhìn.
Thiệu Sơn xót ta, khẽ siết lấy đầu ngón tay ta, nhẹ giọng hứa:
"Về sau, ta sẽ không để muội sống những ngày như thế nữa."
Ta thầm toát mồ hôi lạnh, qua loa đáp: "Ừm."
Ta còn đang thầm thở phào vì nghĩ mình đã qua được tai kiếp, ai ngờ Lưu Giản lại bất ngờ vượt qua hai bàn, bước thẳng đến trước mặt ta rót rượu.
Lúc này ta mới nhìn rõ, trong tay hắn chỉ có rượu Lê Hoa Xuân.
Cơ thể ta đã hơi nóng lên, nếu lại uống thêm chén nữa, chắc chắn lập tức sẽ nổi mẩn đỏ, không cách nào che giấu được!
5
Tiếng xích sắt nơi cổ chân khẽ vang.
Dưới mái tóc rối bù là đôi mắt phượng lạnh lẽo cô liêu, đẹp đến tàn nhẫn.
Lưu Giản nhìn ta chằm chằm, hai tay nâng chén rượu đưa tới.
Ánh mắt bốn bề đều dồn về phía này.
Đón, hay là không đón?
"A Oanh?" – Thiệu Sơn nghi hoặc cất tiếng.
Ta bừng tỉnh, do dự quá lâu, trong yến tiệc đã có không ít ánh nhìn đổ tới.
Vừa định mở miệng, lấy cớ không uống được rượu để từ chối, thì Lưu Giản đã trực tiếp đưa chén rượu sát đến trước, tay áo rộng thùng thình che đi tay hắn, cũng chặn khuất tay ta.
Cảm giác đầu ngón tay bị người ta khẽ bóp một cái, lạnh buốt.
Ta khẽ nhíu mày, giây tiếp theo thì khựng lại.
Một viên thuốc nhỏ lăn nhẹ vào lòng bàn tay.
Lưu Giản thản nhiên thu tay về, chuyển sang rót rượu cho người khác.
Hắn biết.
Việc ta không thể uống Lê Hoa Xuân, ngoài những người cũ năm xưa, chỉ có hắn biết được.
Tim ta đập dồn dập, nhân lúc giả vờ nhấp rượu, ta khẽ ướt môi, nuốt viên thuốc đỏ kia xuống.
Rất nhanh, cơn nóng râm ran trong người dần dần tiêu tan, những nốt mẩn đỏ nhạt trên mu bàn tay cũng mờ đi.
Trong điện vẫn tiếng nhạc du dương, vũ khúc như mộng.
Bóng lưng gầy guộc trong áo xanh của Lưu Giản bị người ta kéo đi, tan vào bóng chiều lặng lẽ, chẳng ai để ý.
Ta thu hồi ánh mắt rối bời, ngẩn ngơ nhìn chén rượu vàng trong tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!