Edit: Mina
Nụ hôn nồng nhiệt bị tiếng gõ cửa cắt ngang.
"Mời vào.
"Hạ Mộc buông Kỷ Tiện Bắc ra, ngồi ngay ngắn. Hạ Mộc không ngờ đích thân tổng giám đốc tới đây, mang đến một phong bì dày cộp, bên trong có ít nhất hai vạn đồng. Dù nhìn tổng giám đốc rất không thuận mắt, cô vẫn mỉm cười:"Tổng giám đốc, ngài bận rộn như vậy, sao dám làm phiền ngài đến đây chứ."
Tổng giám đốc ngoài cười nhưng trong không cười: "Việc nên làm, việc nên làm."
Ông ta cũng cảm thấy bản thân bị oan ức, rõ ràng là ông chủ dặn ông ta dẫn theo Hạ Mộc đi ăn cơm cùng Hoàng tổng, ấy vậy mà sáng hôm qua lại bị ông chủ mắng xối xả một trận, bảo ông đến bệnh viện thăm Hạ Mộc một chuyến.
Sáng sớm hôm qua ông ta đang ở bên Hồng Công, buổi tối lại phải vội vã trở về.
Từ hôm qua đến bây giờ ông ta vô cùng buồn bực, trước nay ông chủ không bao giờ để việc dùng tiền lôi kéo làm quen người khác vào mắt, bởi vì ông chủ không thiếu tiền.
Kể cả trước đây, Tiêu Ảnh – Nhất tỷ của tập đoàn bọn họ, hằng năm Tiêu gia đầu tư cho tập đoàn rất nhiều tiền quảng cáo cũng không thấy ông chủ chiếu cố Tiêu Ảnh, đều là do người cấp dưới bật đèn xanh cho Tiêu Ảnh.
Vậy nên rốt cuộc Hạ Mộc có bối cảnh ra sao, làm ông chủ bỗng dưng thay đổi phong cách, thậm chí còn muốn lấy lòng.
Đến phòng bệnh nhìn thấy Kỷ Tiện Bắc ông mới vỡ lẽ.
Không phải ông chủ lấy lòng Hạ Mộc cũng không phải sợ Kỷ Tiện Bắc, mà bởi vì nhà ngoại của Kỷ Tiện Bắc bên kia quyền thế, ông chủ thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Hiện nay xã hội này thực tế là vậy, bạn phải trải phẳng đường đi, buôn bán mới phát đạt được.
Trước khi Kỷ Tiện Bắc rời khỏi phòng bệnh còn tự mình rót ly nước cho ông, ông nhìn ly thủy tinh trước mặt, không dám uống.
"Tổng giám đốc, mời ngài ăn hoa quả."
Hạ Mộc bưng đĩa cherry đã rửa sạch ra.
"Đừng khách sáo."
Hạ Mộc ngồi xuống đối diện tổng giám đốc, tổng giám đốc hắng giọng nói: "Dạ dày của cô bị thương không nhẹ, cứ nghỉ ngơi ở nhà đi, không cần vội vã đi làm, chờ đến ngày hội nghị thượng đỉnh Tài chính cô đến phỏng vấn là được."
Hạ Mộc khựng lại: "Đi phỏng vấn hội nghị Thượng đỉnh?"
"Đúng vậy, hội nghị Thượng đỉnh gửi số lượng người tham gia đến tập đoàn của chúng ta, tôi tranh thủ cơ hội cho cô, đó là thành quả nỗ lực của cô, trong khoảng thời gian này ở nhà chuẩn bị cho thật tốt."
Hạ Mộc khách sáo nói: "Cảm ơn tổng giám đốc."
"Khách sáo rồi.
"Tổng giám đốc ngồi thêm một lát, lấy cớ phải về công ty mở họp rồi rời đi. Lúc Kỷ Tiện Bắc tiến vào, Hạ Mộc đang gọt vỏ táo,"Không phải nói mỗi ngày chỉ được ăn một quả thôi sao." Anh ngồi xuống cạnh cô.
"Gọt cho anh ăn."
"Thụ sủng nhược kinh.
"Lần nào cũng là anh gọt vỏ cho cô ăn, cô ăn táo không bao giờ gọt vỏ, nói khi còn nhỏ bọn cô ăn cái gì cũng không cần gọt vỏ, cũng không biết dao gọt hoa quả là gì. Hạ Mộc đưa cho anh quả táo đã gọt vỏ, ghé đến bên môi anh hôn một cái:"Cảm ơn ông xã."
Kỷ Tiện Bắc nhìn cô: "Cảm ơn anh cái gì?"
Cô ôm cổ anh: "Anh đi tìm ông chủ của bọn em đúng không?"
"Không."
"Còn gạt em!" Hạ Mộc nói: "Không có chuyện miếng bánh từ trên trời rơi xuống, bằng không tổng giám đốc sẽ không phải uất ức đến đây đưa tiền cho em, lại còn đưa tên em vào danh sách những người tham gia Hội nghị thượng đỉnh nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!